Nằm trên thảm cỏ trong vườn hoa Thiên Ân nghiêng người ngắm nhìn chàng trai bên cạnh mình, anh là một người vô cùng quyến rũ, rất lạnh lùng nhưng đầy mị hoặc. Chàng trai này là của cậu, Thiên Ân đưa tay chạm lên mắt anh, đôi mắt này là của Thiên Ân, rồi tay cậu dần chuyển xuống chiếc mũi, chiếc mũi này là của Thiên Ân, lướt dần xuống đôi môi lạnh tanh của ai đó, đôi môi này cũng là của Thiên Ân. Thiên Ân thích thú mỉm cười nghịch ngợm, bỗng nhiên tay cậu bị giữ lại, đôi mắt của người đang ngủ bỗng nhiên bật mở, một đối lắm ánh kim luôn làm cho người ta không dám nhìn thẳng.
"Lại nghịch ngợm nữa rồi"
Erik nói xong lật người cậu lại, nằm đè lên Thiên Ân, ôi cái tư thế này thật ba chấm. Thiên Ân không cảm nhận uy hiếp đang cận kề mà còn vươn tay vòng qua cổ Erik giữ anh lại. Diễn biến tiếp theo rất nhanh, một tay Erik vặn tay Thiên Ân lại kìm hãm cậu. Thiên Ân có vẻ đoán trước được động tác của anh, nhanh xoay người lại thoát khỏi vây hãm đó. Hai người cùng mỉm cười rồi lao vào đánh nhau. Động tác diễn ra rất nhanh, có vẻ như các bài huấn luyện của Erik sắp xếp cho Thiên Ân rất hiệu quả, tốc độ và lực tay của cậu đã tăng lên nhanh chóng.
Kết thúc vài động tác thăm dò nhau, bắt đầu tấn công đến điểm yếu của đối phương. Thiên Ân đánh đến chăm chú, Erik vẫn cười nhàn nhạt tiếp cậu. Sau khi dùng vài động tác hóa giải, Erik thành công đánh bại Thiên Ân. Còn Thiên Ân thì bị quay cho đến cả người đều ngập tràn ý chí chiến đấu. Thiên Ân nhìn Erik bất mãn.
"Lại đến nữa"
Cậu là một người khá hiếu chiến, khi bị đánh bại khí thế càng tăng lên. Cậu biết Erik rất mạnh, thực lực thật sự của anh sâu như thế nào cậu vẫn chưa được thử, vì khi đánh với cậu căn bản anh chưa dùng hết sức lực. Sức mạnh của Vampire thật đáng ghét.
"Đến đây thôi, em vốn không muốn đón nhận tình yêu của tôi mà, có lẽ tôi phải đi làm một vài việc khác"
Thiên Ân há hốc mồm ra nhìn bóng dáng Erik khuất dần, cái tên đáng ghét này, anh ta có phải là Erik không vậy, giờ cậu mới biết Erik có cái tình thù dai như vậy đấy. Rõ ràng cậu chỉ nói mấy câu như thế để chọc tức Linda thôi, anh có cần phải nhỏ mọn như vậy không. Thật là đáng yêu quá đi mà, không ngờ Erik còn có mặt như vậy. Thiên Ân buồn cười nằm lăn lộn khắp bãi cỏ.
Có ai nói tư duy của cậu chủ Ân gia khác người chưa, Erik lắc đầu nhìn cậu thiếu niên đang cười ngu lăn lộn trên cỏ kia rồi quay người đi, trên môi không kiềm được nở một nụ cười.
-------------------------------
"Cậu chủ tối nay sẽ có một bữa tiệc để công bố với các gia tộc khác về chủ nhân mới cả Ân gia"
Thiên Ân ngồi trên ghế nghiêm túc nghe lịch trình của mình, thật nhàm chán quá đi, từ lâu cậu đã không thích mấy buổi tiệc quý tộc nhàm chán ấy rồi, thà cứ để cậu ở nhà nhìn cái mặt thối thối của con rắn màu hồng hồng và thỉnh thoảng ăn đậu hũ của Erik cậu còn thấy có ý nghĩa hơn.
"Được rồi, còn gì nữa không"
Lười biếng ngồi dựa vào ghế, Thiên Ân nhàn nhạt nhìn thư ký của mình. Cô thư ký nào đó bị áp lực không dám nhìn thẳng vào cậu, mặc dù cậu chủ không làm gì nhưng vẫn tạo áp lực vô hình đến cô như vậy. Làm thư ký cũng không dễ dàng gì mà (>_
"Dạ không ạ"
Cô thư kí nào đó bị dọa vội chào Thiên Ân rồi ra khỏi phòng. Càng ngày cậu chủ càng có khí thế bức người, Cậu chủ đẹp trai mà sao không dễ gần chút nào vậy. Cô thư ký nhỏ ai oán lau mồ hôi lạnh.
Thiên Ân cũng thấy càng ngày cậu càng bị lây nhiễm khí thế của Erik rồi. Đúng là sao lại học cái tảng băng di động đó chứ.
------------------
Đứng trước phòng thay đồ, không biết chọn bộ trang phục nào đây.
"Lấy bộ màu trắng đi"
Erik đưa ra gợi ý cho cậu, Thiên Ân nghe theo không cần suy nghĩ. Để Erik điều chỉnh lại cổ áo cho mình, Thiên Ân vẫn không quên ăn đậu hũ, hai tay cậu không yên phận luồn vào áo anh, ấn ấn cơ bụng rắn chắc. Thấy con tiểu yêu tinh nào đó say mê làm chuyện xấu, Erik chỉ có thể lắc đầu chỉnh lại trang phục cho cậu rồi kéo cái tay không yên phận ra ^.^
"Đi đi muộn giờ rồi"
"Anh không đi với tôi thật à, tôi sẽ về sớm thôi" ( Nên là hãy ngoan ngoãn ở nhà đợi tôi đấy)
Trước ánh mắt như con mèo chưa được ăn no bị dành mất cá của Thiên Ân, Erik không thèm cảm thông mà vứt cậu ra khỏi phòng.
Thiên Ân đi đến bữa tiệc cùng với sự hộ tống của con rắn nào đó. Thực ra thì Sakura cũng phân vân lắm giữa việc đi và không đi, đi cùng cậu Thiên Ân dự tiệc thì sẽ được ăn rất nhiều đồ ăn ngon nha, nhưng mà ngỡ như cậu ấy lại lên cơn gì đó lúc đó nó chạy cũng không kịp. Cuối cùng đồ ăn đã chiến thắng, nó quyết định ôm chân cậu chủ Thiên Ân.
Bữa tiệc được tổ chức trong đại sảnh của khách sạn năm sao nổi tiếng tại Aristocratic, tất nhiên cái khách sạn này cũng là sản nghiệp của Ân gia.
Thiên Ân tỏ ra phong độ mà tiếp những người đến kính rượu làm thân, những người đến mời rượu cậu đều là những gia tộc có tiếng tăm, và khá lâu đời, hôm hay còn có cả người của hoàng gia đến góp vui, đúng là nể mặt cậu quá mà.
Bỗng có một cô gái đi về phía cậu, có vẻ cô ta cũng không thoải mái gì khi bị ép đến đây.
"Thấy cô ta chưa, cô ta là con gái của công chúa Anna đấy, có vẻ như cô ta muốn tiếp cận cậu Thiên Ân"
Người tham gia A, tỏ vẻ ghét bỏ nói.
"Cậu không biết là cô ta được hoàng gia đánh ý với Ân Gia về việc liên hôn chính trị à. Đúng là xuất thân hơn người ta một bậc cũng có lợi không ít"
Người tham gia B bất mãn nói.
"Cô ta được cái bề ngoài đẹp thôi, tính tình chả ra sao, nghe nói cô ta chua ngoa, đanh đá lắm, thật tiếc cho cậu chủ Ân gia kia"
Mấy người cùng đồng tình, lắc đầu, càng nhìn càng thấy cô con gái của công chúa đáng ghét.
Thiên Ân thấy có người đi về phía mình, cũng tỏ ra phong độ tiếp người, nhưng có vẻ cô gái này không được thiện ý cho lắm.
"Cậu đừng tưởng cậu nắm quyền ở Ân gia rồi cậu có thể trèo cao nhá, tôi chẳng thèm để mắt đến cái gia tộc nhỏ bé nhà cậu đâu, nên đừng có mơ mà có được hôn ước với tôi nhá"
Thiên Ân hơi ngạc nhiên nhìn cô gái trước mặt, cậu biết mấy người trong Ân gia đang tất bật tìm người đính hôn cho cậu nhưng không ngờ mắt nhìn của bọn họ lại kém như vậy. Có phải cô ta đi dự tiệc mà để quên não ở nhà không. Thiên Ân cố gắng giữ phong độ, mỉm cười đáp.
"Cảm ơn tiểu thư đã nhắc nhở, như vậy có phải chúng ta nên cách xa một chút đúng không, thực tình tôi cũng chả có ý định muốn trèo cao gì đâu. Trèo cũng phải chọn chỗ đẹp mà trèo chứ, tôi cũng không phải người không có mắt nhìn."
Thiên Ân nói xong, lịch sự cúi người chào cô ta rồi đi ra chỗ khác như tránh xa thứ gì đó rất khó chịu.
Cô con gái công chúa Anna tức giận nhìn theo Thiên Ân, hắn ta là ai mà dám nói với cô như thế, Cô được bao nhiêu người theo đuổi, hắn ta là ai mà dám vênh váo như thế cơ chứ. Cô mới là người cần phải đối vụ liên hôn này, cậu ta thái độ thế nào là sao, tức chết người mà. Cố hít thở lấy lại bộ dáng quý phái của mình.