Lúc Trần Tuyết biết chuyện cô muốn đến thăm Mạnh Hạo Tuấn, nhưng Lý Cảnh Phong nói với cô hiện tại anh ấy đang nhốt mình không muốn gặp ai cả.
Nghe xong chuyện của cô bé kia Trần Tuyết cảm thấy vô cùng đau lòng, tuổi cái tuổi đẹp nhất đời người vô lo vô nghĩ.
Một cô bé thông minh như vậy, xinh đẹp như thế lẽ ra cô sẽ có một cuộc đời rực rỡ.
Thế nhưng số phận lại quá khắc nghiệt với một đứa bé, trước khi chết còn phải trải qua đều kinh khủng như vậy, nếu có kiếp sau cô hy vọng cô bé ấy có thể như cô được tái sinh trong một thế giới khác tốt đẹp hơn, cô sẽ cầu nguyện cho cô bé ấy.
Càng thương Mù Tha Lin thì cô càng lo lắng cho Mạnh Hạo Tuấn hơn, người sống lúc nào cũng khó khăn hơn là chết, sống trong dằn vặt cùng ân hận thì càng đáng sợ hơn.
Đêm cuối cùng cô ở nhà cho nên nhóc con nào đó đánh liều ôm theo gối nhỏ lấp ló ngoài cửa phòng của mẹ.
Nhìn thấy cái đầu nhỏ đang lấp ló Trần Tuyết bật cười.
"Ai ngoài đó vậy ta?"
Thấy đã bị phát hiện nhóc rụt rè đi vào.
"Là Bo ạ."
"Nào cục cưng lại đây với mẹ nào."
Cô nằm xích ra sau đó vỗ vỗ chính giữa giường, Lý Nguyên Vũ thấy mẹ gọi, còn cho phép liền lạch bạch trèo lên giường nằm ở giữa ba mẹ.
Đây là lần đầu tiên nhóc được ngủ cùng với hai người như thế này.
Lý Cảnh Phong đưa tay kéo chăn lên đắp cho hai mẹ con sau đó tắc đèn ngủ.
Cô hôn con trai một cái như thường lệ.
"Cục cưng chúc ngủ ngon."
"Chúc mẹ ngủ ngon."
Suy nghĩ một lúc nhóc lại quay sang ba hôn lên má ba một cái như đã hôn mẹ.
"Chúc ba ngủ ngon."
Lý Cảnh Phong lần đầu tiên được con trai hôn có chút ngơ ngác, sau đó cũng hôn lại con trai.
"Chúc con ngủ ngon."
Anh nhướm người hôn lên môi cô.
"Ngủ ngon bà xã."
"Ngủ ngon ông xã."
Một đêm thật ấm áp và bình yên, sáng hôm sau cô cùng chú Bảy và Linh An ra sân bay bay đến Quảng Ninh.
Phim trường Yên Tử, vừa đặt chân đến nơi cả người cô như ngây ngốc, đêm qua cô đã xem ảnh rồi nhưng xem ảnh với thực tế là cảm giác hoàn toàn khác nhau.
Kinh ngạc, chấn động và ngỡ ngàng là cảm xúc của cô lúc này.
Vì sao ư, bởi vì trong thế giới thực dự án trường quay phim cổ trang Việt Nam, trong Khu di tích và rừng quốc gia Yên Tử, được kỳ vọng vừa góp phần vào sự phát triển của nền điện ảnh Việt Nam.
Vừa là một điểm tham quan văn hóa mới lạ, độc đáo, điểm du lịch lịch sử mang tính giáo dục, đã chính thức bị Quảng Ninh cho “khai tử”.
Sở Kế hoạch – Đầu tư tỉnh Quảng Ninh vào năm đã có quyết định chấm dứt hoạt động, thu hồi giấy chứng nhận đăng ký đầu tư dự án trường quay phim cổ trang Việt Nam do Công ty CP Việt Nam Tinh Hoa thực hiện, tại xã Thượng Yên Công, thành phố.Uông Bí.
Dự án Trường quay phim cổ trang Việt Nam được UBND tỉnh Quảng Ninh giao Công ty CP Việt Nam Tinh Hoa làm chủ đầu tư, theo quyết định /QĐ-UBND ngày ...
Ngày .., công ty này được Sở KHĐT Quảng Ninh cấp giấy chứng nhận đăng ký đầu tư dự án.
Dự án Trường quay phim cổ trang Việt Nam nằm trong Khu di tích và rừng quốc gia Yên Tử, với diện tích , ha.
Dự kiến, đây sẽ là phim trường cổ trang chuyên nghiệp hiện đại đầu tiên lớn nhất tại Việt Nam.
Theo thiết kế, phim trường chia thành các phân khu chức năng như: Khu phim trường, khu hậu cần, khu cây xanh cảnh quan và mặt nước, khu hạ tầng kỹ thuật, đường giao thông nội và liên khu.
Trong đó khu phim trường chính, có diện tích trên , ha, được thiết kế với mô hình “Kinh thành Thăng Long thu nhỏ”, gợi nhớ lại hào khí Lý - Trần, với trên hạng mục gồm: Khu mô phỏng hành cung, khu mô phỏng phố thị, khu vườn thượng uyển và lâm viên, khu mô phỏng làng Việt cổ, khu mô phỏng thuỷ trại, quảng trường.
Tuy nhiên, chủ đầu tư mới chỉ làm được một số phần việc nhỏ nhoi, như làm một số bờ kè đá, xây hồ nhỏ và phục dựng một số ngôi nhà gỗ được thu mua từ các tỉnh phía Bắc.
Không những không làm được mà còn phá hoại cảnh quan xung quanh gây mất thẩm mỹ.
Vậy cho nên nó chỉ còn trong mơ ước của những diễn viên như cô.
Cô từng đến Hoành Điếm vài lần, mỗi lần đến cô điều tự hỏi vì sao Việt Nam lại không thể có một phim trường như thế này.
Giới trẻ Việt Nam có thể thuộc lầu tên vị anh hùng Lương Sơn Bạc, có thể nhớ hết các vị vua Trung Quốc thời nhà Đường, nhà Hán, biết Tào Tháo, Lưu Bị, biết Không Tử, Khổng Minh.
Nhưng lại chẳng thuộc nổi tên các triều đại lịch sử của nước mình.
Họ không biết Tây Sơn Thất Hổ Tướng bao gồm những ai, thậm chí Quang Trung và Nguyễn Huệ còn cho rằng đó là hai người.
Một đất nước trải qua hơn nghìn năm lịch sử,nhưng thế hệ tương lai lại không thuộc sử nước mình.
Tuy phim ảnh không thể phản ánh đúng % sự thật, nhưng ít nhất điện ảnh Trung Quốc đã thành công khi đưa ra thế giới, thậm chí không có bất kỳ nước nào có thể đọ lại họ ở lĩnh vực phim cổ trang.
Chính vì thế cho nên khi nhìn thấy kịch bản này, cô mới cố chấp với vai nữ chính Bùi Thị Xuân như vậy.
Cô muốn cho thế giới biết, nếu Trung Quốc có Hoa Mộc Lan, thì Việt Nam cũng có Bùi Thị Xuân.
Không chỉ một, mà rất rất nhiều những nữ tướng như bà trong suốt chiều dài ngàn năm lịch sử, mạnh mẽ và hùng dũng hơn gấp vạn lần Hoa Mộc Lan.
Hôm qua Lý Cảnh Phong nói với cô phim trường Yên Tử mất năm để xây dựng, tập đoàn Nam Cảnh bỏ vào đây nghìn tỷ đồng, còn nghìn tỷ còn lại do tập đoàn Viên Thị, Tiêu Thị và tập đoàn Dương Minh ở phía bắc bỏ vốn đầu tư.
《Híc híc cậu ba cậu có thể đập tiền ra đây cho người nông dân để xây lại cái phim trường không.
Ngày xưa khi nghe được tin phim trường sẽ xây dựng, lúc đó nghĩ rằng đợi đến khi đó nhất định sẽ dẫn khách đến đó một lần.
Ừm kết quả khi tui bỏ nghề hướng dẫn viên về quê làm ruộng, thì dự án phim trường nó cũng ra đi luôn.》.