Xin Chào! Thanh Xuân!

chương 2: 2: mẹ của tiểu ưu

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Khi mà mẹ Tiểu Ưu đặt lưng xuống giường, bà xem điện thoại cục gạch của mình hiển thị giờ phút, ít nhất bà ngủ được tầm phút nữa rồi đi ra đồng.

Cha Tiểu Ưu và Tiểu Ưu đều ngủ mất tiêu rồi.

Trời nóng thật, có lẽ là đã lên độ rồi.

Quạt bật cũng tản ra hơi nóng.

Bà lên giường ngủ, khi đồng hồ báo thức của điện thoại reo lên bà cũng thức dậy, nhấc cơ thể mệt mỏi của mình lên.

Mẹ Tiểu Ưu nhìn qua cha con còn đang ngủ, bà đứng dậy đi chuẩn bị nước đá vào trong thùng, dọn dẹp, giặt quần áo rồi đem ra sân phơi, rửa nốt chén đĩa, làm xong mọi thứ cũng là giờ, trời vẫn rất nắng, bà đi vào đánh thức cha Tiểu Ưu tỉnh dậy "Mình ơi, dậy đi làm thôi".

Cha Tiểu Ưu hơi khó chịu mà càm ràm đôi câu sau đó dậy thay đồ để đi làm.

người để con gái nhỏ ngủ tiếp, họ khoá cửa lại rồi ra đi làm.

Cuộc sống của gia đình họ không khá giả song cũng không quá đỗi nghèo.

Cha Tiểu Ưu đi làm thợ xây kiếm tiền, mùa gặt sẽ đi tuốt lúa cho người khác kiếm ít tiền, tuy vất vả cả ngày nhưng ít nhất sẽ có thêm đôi ba đồng cho cả nhà tiêu dùng.

Năm Tiểu Ưu tuổi, hè em theo mẹ tới chỗ nhà của dì ở Hạ Thành, ở cánh đồng Cà phê, em gặp anh trai lớn hơn mình tuổi.

Tiểu Ưu nhìn Cao Hàn, Cao Hàn nhìn Tiểu Ưu, đây là lần đầu tiên hai anh em gặp gỡ nhau.

Mẹ Tiểu Ưu là tái hôn cưới cha Tiểu Ưu, bà có đứa con chồng trước, đứa con trai ấy sống với nhà nội.

Nhà nội Cao Hàn giàu có hơn, không nghèo như nhà mẹ Tiểu Ưu.

Cha Cao Hàn là một thiếu gia ăn chơi, mẹ Tiểu Ưu làm giúp việc cho nhà của cha Cao Hàn.

Cha Cao Hàn khá nghịch ngợm, là đại ca giang hồ hư hỏng.

Sau này yêu nhau, cha Cao Hàn cũng không lãng tử quay đầu, khi mà mẹ Tiểu Ưu mang thai Cao Hàn thì cha Cao Hàn muốn chia tay, bà nội Cao Hàn cũng không thích mẹ Tiểu Ưu vì gia cảnh nhà khác nhau.

Cuối cùng quyết định để mẹ Tiểu Ưu sinh đứa bé ra, mẹ Tiểu Ưu biết một điều chính là nếu sinh ra con gái thì bản thân sẽ tự mình nuôi con, nhưng dù là con trai hay con gái, bà cũng sẽ chăm sóc, yêu thương nó hết mực.

Ngày sinh đứa bé ra, bà nội Cao Hàn và cha Cao Hàn đã qua chỗ y tá bế con, biết là con trai, bà rất vui vẻ.

Cho mẹ Tiểu Ưu nằm viện ở cử xong, bà nhìn con trai mình đang ngủ, bà hôn lên trán đứa con mới sinh tháng của mình, con à, mẹ xin lỗi vì không thể ở cạnh con, nhưng mẹ sẽ cố gắng hơn.

Cha Cao Hàn không có ý định cưới mẹ Tiểu Ưu, vì thế tên khai sinh của Cao Hàn chỉ có cha mà không có mẹ.

Mẹ Tiểu Ưu chua xót vô cùng.

Bà nội Cao Hàn đưa cho mẹ Tiểu Ưu tệ, thời đó số tiền này đủ sống được rất lâu, chỉ có người giàu có mới có được.

Một cô gái tuổi, lần đầu làm mẹ đã như vậy bị đuổi đi, bà không biết làm gì nên quay về nhà ngoại mình, bà ôm mẹ của mình mà khóc lên như đứa trẻ.

Nhà của mẹ Tiểu Ưu có anh chị em, bà là con thứ trong nhà, trên có chị cái, dưới có cậu em đang ăn học.

Khi tuổi bà đi làm con ở, được bao ăn và ở, có chút tiền để em trai ăn học.

người chị gái của bà cũng như vậy.

Không trách cha mẹ trọng nam khinh nữ, nhưng xã hội bấy giờ con trai mới là chủ, con gái chỉ là con người ta.

Mẹ Tiểu Ưu kể cho gia đình mình, bà cười cười.

Sau đó bà tới Thành Đô làm việc cho xưởng của nhà anh họ mình.

Nhà anh họ là giàu có, cha mẹ làm chủ tịch, anh họ là người cố gắng, tự mở công xưởng thủy tinh làm việc.

Mẹ Tiểu Ưu và chị cả của mình ra đó làm, tiền lương của họ là tính từ ngày họ tới Thành Đô đến ngày người rời khỏi Thành Đô, anh em với nhau, không có gì sai lệch.

Dù sao bà không có ngày nghỉ, làm việc ở xưởng thủy tinh, nấu cơm mua đồ ăn cho mọi người, có lúc giúp anh họ trông con hay em gái nhỏ của anh.

Công việc bận rộn nhưng cũng có chút thoải mái, vui vẻ.

Khi quay về, bà gặp được cha Tiểu Ưu, cha Tiểu Ưu cũng có người vợ và đứa con trai tuổi, người vợ ấy vì tai nạn mà chết đi.

Trùng hợp một thứ đó là hai người lại gặp gỡ, quen biết và cưới nhau, mẹ Tiểu Ưu và người vợ quá cố kia cùng tên với nhau, chỉ khác họ mà thôi.

Cha Tiểu Ưu dù gia trưởng, hơi ngốc chút nhưng chịu làm việc, chịu thương chịu khó, nên cuộc sống của người có lúc cãi nhau, nhưng vẫn êm đềm mà sinh ra Tiểu Ưu.

Nhìn đứa con mình, mẹ Tiểu Ưu cảm giác vỡ oà vô cùng, bà ôm đứa con mình vào lòng..

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio