Tài xế lấy hành lý xuống, mấy vali đồ.
Ngọc Ưu đi xuống, sau đó nôn bên bờ tường, đậu xanh chịu không nổi mùi taxi.
Thiệu Nhất Hàng vỗ nhẹ lưng em một hồi, đợi em nôn xong tri kỉ đưa khăn giấy.
Ngọc Ưu ném xong, mệt tâm, Ngọc Ưu nói "Cảm ơn Hàng ca".
Ngọc Ưu đi vào "Mẹ, con về rồi nà, đem theo bạn trai về ra mắt nà".
Diệp mẫu nhìn con gái, lại nhìn qua bạn trai, ờm chiều cao chênh vậy để bù gen à?
Thiệu Nhất Hàng nói "Chào dì, chào bác".
Phương Luân Sách nói "Anh là Thiệu đội đúng không?".
Ngọc Ưu nói "Bằng tuổi anh đấy Hàng ca".
Thiệu Nhất Hàng nhìn rồi nói "Xin chào".
Ngọc Ưu nói "Ừm, đây là bạn trai con Thiệu Nhất Hàng, có gì để vào trong nói ha?".
Diệp mẫu gật đầu "Được".
Bác Phương nói "Cao thật đấy, Tiểu Ưu có mắt nhìn thật, cẩn thận trai tồi nhé".
Thiệu Nhất Hàng: "..." Cần nói vậy sao?
Ngọc Ưu nhìn "Anh ấy rất tối luôn, học chung lớp với con".
Diệp mẫu mỉm cười "Vậy là tốt rồi, vào nhà đi".
Ngọc Ưu kéo vali, Thiệu đội ôm cái thùng đựng quà đi vào, Ngọc Ưu nói "Anh đợi chút, em đi lấy dép".
Vì có khách nên giải tán, bác Phương nghe con trai và con dâu phổ cập kiến thức Thiệu Nhất Hàng năm kiếm triệu, đợt vừa rồi được tặng siêu xe, Ngọc Ưu cũng được tặng chiếc, người có khoe xe rồi.
Bằng lái xe cũng có luôn.
Ngọc Ưu vào trong, Diệp mẫu chưa từng gặp Thiệu Nhất Hàng ở kiếp này.
Thiệu Nhất Hàng bị hỏi đống, anh dựa vào kinh nghiệm trả lời phóng viên mà đáp hoàn hảo vô cùng.
Diệp mẫu đánh giá, đẹp trai, con nhà giàu, con , mắt mù nên yêu phải con gái bà.
Thiệu Nhất Hàng mà biết sẽ mới nói con gái của bà mắt mù mới không hiểu phong tình.
Tới bữa trưa, Diệp phụ đi xây về thấy có người lạ, đầu tiên nghĩ là con trai Cao Hàn, nhưng có Ngọc Ưu, em nói "Bạn trai con!".
Diệp phụ nhìn, cao quá.
Diệp phụ và Diệp mẫu cao trên m.
Ngọc Ưu m, Cao Hàn m, anh cả m, chiều cao nhà bình thường, gặp Thiệu đội m thế này đúng ngợp.
Diệp mẫu không hiểu sao con gái tìm bạn trai bù gen như vậy, cơ mà không tệ.
Bữa trưa do người làm, Ngọc Ưu ngồi húp kem, kem vận chuyển mấy ngày trước nêm hôm nay ký nhận, Thiệu đội bưng thùng đựng kem vào.
Ngọc Ưu vui vẻ ngồi ăn kem chờ ăn cơm, ăn hết hộp, Thiệu Nhất Hàng cất kem vào tủ "Đừng ăn nữa, lát đau dạ dày đừng trách anh không nhắc".
Ngọc Ưu: ^
Diệp mẫu cảm thấy cậu trai này bị lừa thật rồi, con gái bà tìm bạn trai hay tìm giúp việc vậy chứ? Còn chu đáo hơn cả bà.
Ngọc Ưu chia cho cha Diệp kem, cha Diệp ăn thấy ngon.
Chiều đi gặt lúa, Thiệu Nhất Hàng muốn đi thì bị Ngọc Ưu cản lại "Cha, mẹ tay anh ấy bị thương, không bưng vác được nặng đâu".
Cha mẹ Diệp ồ một tiếng rồi, sau đó đi gắt lúa, Thiệu đội cao quá nên bị chú ý, cúi người đến đau lưng.
người làm chung nên gặt cũng ổn.
Thiệu Nhất Hàng cảm thấy mát mẻ khi ở gần Ngọc Ưu, mà công nhận là mát thật.
Ngọc Ưu có ngân tuyến để khống chế nên rất mát.
Về bưng lúa lên xe chở về tuốt, Thiệu đội mạnh mẽ bưng, Ngọc Ưu nhìn rồi chữa trị.
Thiệu đội cười cười.
Ngày đầu làm nông, Thiệu Nhất Hàng thấy mệt, nhưng kệ đi.
Ngọc Ưu thuyết phục hồi sau đó giao thẻ cho Diệp mẫu, em nói "Mẹ, trong thẻ có triệu, lần trước con gửi về vạn rồi, người không cần làm nông nữa, ở nhà đợi con báo hiếu là được rồi".
Diệp mẫu nói "Tiểu Ưu, con lấy tiền của Tiểu Thiệu sao?".
Thiệu Nhất Hàng nói "A di, đây là tiền lương năm của Ngọc Ưu lúc tham gia thi đấu, là em ấy kiếm được không liên quan tới cháu".
Diệp mẫu ngạc nhiên "Làm gì vậy?".
Thiệu Nhất Hàng cười cười "Đi thi đấu giải chuyên nghiệp thưa dì, đây là tiền em ấy thức khuya kiếm được".
Ngọc Ưu gật đầu "Đúng vậy mẹ, mọi người cứ dùng, làm công việc gì đó nhẹ nhàng hơn, tận hưởng tuổi già ạ".
Diệp mẫu nói "Mẹ chịu mấy đứa, mẹ mới mà".
Ngọc Ưu cười "Mẹ cứ chơi đi, con gánh được bao nhiêu hay bấy nhiêu".
Thiệu Nhất Hàng cầm tay Ngọc Ưu, anh sợ đôi chút.
Cơ mà còn mấy ruộng chưa gắt, để thuê máy vậy.
Tối đó Ngọc Ưu ngủ với Diệp mẫu, Thiệu đội ngủ với Diệp phụ, đêm mất ngủ.
Ngọc Ưu ngủ tới trưa mới bò dậy, trong nhà còn mỗi Thiệu Nhất Hàng, sau khi Ngọc Ưu dậy, Thiệu Nhất Hàng nhìn cái váy của em, váy trễ vai, bây giờ hơi tuột, anh thấy rõ luôn nên kéo váy Ngọc Ưu lại cẩn thận, đóng gói người nhét vào nhà vệ sinh.
Ngọc Ưu tắm rửa thay đồ xong, em mặc bộ váy màu tím nhạt, vui vẻ kéo Thiệu Nhất Hàng đi nhét quá cho hàng xóm, sau thả anh ở nhà, em đi tặng quà cho họ hàng.
Thiệu đội ở nhà, có người tới mua rượu thấy chàng trai trẻ, đã nghe bác Phương đồn là bạn trai của con gái gì Diệp đến, cơ mà gặp mới thấy, đẹp trai quá.
Thiệu Nhất Hàng: "..."
Ngọc Ưu may mà về kịp, em hỏi "Mua rượu sao?".
Em ấy nói "Vâng chị, có rượu không ạ?".
Ngọc Ưu nói "Để chị hỏi mẹ xem".
Ngọc Ưu gọi điện sau đó nói "Mua bao nhiêu?".
"Mua can".
Ngọc Ưu nói "Ok, em là con của dì Thùy nhỉ?".
Cô ấy gật đầu, Ngọc Ưu nói "Lớp nhỉ, cố học nhé".
Cô ấy gật đầu "Vâng, mà chị nhìn quen thật, giống đại thần trên game lắm".
Ngọc Ưu đi vào, nụ cười trên môi rất nhẹ "Có nhiều người nói vậy rồi".
Cô bé mỉm cười, Thiệu Nhất Hàng nhìn, anh đi dép lê ra, Ngọc Ưu nói "Hàng ca, nhoi gì vậy?".
Thiệu Nhất Hàng đi xuống, anh nói "Em biết uống rượu nữa à?".
Ngọc Ưu cười một cái "Nhà bán rượu, sao em không biết uống được, mà anh mặc đồ vậy không nói à?".
Thiệu Nhất Hàng mặc áo phông và quần dài, Ngọc Ưu nhìn, anh nói "Không sao".
Ngọc Ưu vào bếp rót rượu, cô bé kia nhìn Thiệu Nhất Hàng thì đỏ mặt, đẹp trai quá.
Ngọc Ưu rót xong đưa ra, cô bé tạm biệt cả .
Ngọc Ưu nói "Đi vào ngồi đi, anh mặc quần đùi cho mát".
Thiệu Nhất Hàng ồ một tiếng.
Đi thay xong, Ngọc Ưu nhìn, sau đó nhìn, không có lông chân này.
Chân nuột.
Thiệu Nhất Hàng: "..." Bị ánh mắt đánh giá của Ngọc Ưu bao nhiêu lần rồi vẫn không thấy quen.
Ngọc Ưu chụp bức ảnh này gửi lên nhóm wechat của bạn thân.
Hội Tạo Nghiệp và Hội Nhà Báo.
Thiệu Nhất Hàng nhìn qua, Ngọc Ưu đẩy mặt anh đi chỗ khác, bản thân vào phòng ôm gối, Thiệu Nhất Hàng đi vào theo luôn, căn phòng nhỏ đầy sách, anh nhìn tủ đồ rồi hỏi "Anh mở ra nhé?".
Ngọc Ưu lên giường "Mở đi".
Thiệu Nhất Hàng mở ra, tìm thấy mấy bộ đò khả nghi, đồ hầu gái, có cả cài maid nữa, còn có đồ thủy thủ, đồng phục JK các thứ, còn nhiều bộ váy trắng, đen, dáng vẻ có lẽ để đi dự tiệc.
Thiệu Nhất Hàng nằm lên giường, sau đó ôm Ngọc Ưu vào lòng, mát thật, Ngọc Ưu gối đầu lên cánh tay anh đọc tin nhắn.
Thiệu Nhất Hàng nhìn qua, khoé miệng giật giật.
Ngọc Ưu: Chân trắng!!! Nuột.
Ngọc Vấn: Đừng nói là chân bà nha?
Hạ Mính: Chắc chắn không phải, chân này đùi vậy mà, mặc quần đùi, nhìn là biết ảnh mạng.
Lam Yến: Tui nghĩ đến mấy bạn thụ, chân nuột quá.
Thiệu Nhất Hàng nhìn lại nhìn chân mình, hôm qua anh ngủ, chân ra khỏi giường luôn, nằm ở đây thì thừa cả đống, haiz.
Thiệu Nhất Hàng nói "Ưu Ưu".
Em quay người qua, anh cúi đầu hôn xuống, Ngọc Ưu chớp mắt, sau đó nhắm mắt lại.
Thiệu Nhất Hàng nhận được đáp trẻ, anh nhẹ nhàng lại triền miên xâm nhập.
Sau khi hôn xong, Ngọc Ưu hô hấp hơi nhanh, em quay đầu lại nhắn tin tiếp.
Thiệu Nhất Hàng thấy nóng, nhà không có điều hòa, chỉ có quạt nước, anh phải co chân lại mới mát.
Mà ngửi được mùi hương thảo trên người Ngọc Ưu, anh thấy nóng nảy.
Không ổn rồi.
Bên nhóm Hội Nhà Báo.
Lan Thanh: Chân ai đây! Ảnh mạng đúng hông.
Quả Quả: Nhìn mà ngưỡng mộ.
Tố Tâm: Ước gì chân mình cũng dài vậy.
Lạc Kỳ: Ngọc Ưu này, bà đừng nói đây là chân người yêu nhà bà nghe!?
Quả Quả: Là thật à?
Tố Tâm: Người yêu của Ngọc Ưu, không phải là Thiệu đội sao?
Ngọc Ưu: Chính là chân của Hàng ca, hic, dài quá, tui mới ước chừng, m, hic.
Tố Tâm:...
Tố Tâm: Tui được m, chậc.
Quả Quả: Ổn không?
Ngọc Ưu: Khóc ngất, đi thi đấu toàn phải mang giày cao gót vì chân ảnh dài quá, người toàn chân.
Thiệu Nhất Hàng nhìn, ờm...!
Không biết nói gì nữa.
Anh lấy chân mình đo với Ngọc Ưu, ờm...!thôi không nói, bằng không sẽ bị giận.
Ngọc Ưu quay lại "Hàng ca chụp bức ảnh".
Sau đó gửi qua.
Lan Thanh: Người yêu cực phẩm!
Tố Tâm: Bà giấu nghề lâu quá, hic muốn liếm màn hình.
Quả Quả: người nghỉ hè ở nhà bà à?
Ngọc Ưu: Dự sinh nhật Hữu Trác xong thì tui về Thành Đô, ở nhà nằm thế này chán lắm, muốn đi du lịch!
Lan Thanh: Ước quá, tui còn đi làm đây.
Tố Tâm: chính xác, Quả Quả về Lam Kinh chưa?
Quả Quả: Mấy tuần rồi, có đem Duy Anh về nè.
Tố Tâm: Ách, người yêu tui không về, aa, tên đó ấu trĩ lắm, toàn dỗi, không nhắn tin cũng dỗi.
Lan Thanh: Tui nhớ gu của Ngọc Ưu là cao ráo, đẹp trai, biết nấu ăn, lạnh lùng người ngoài, quan tâm mình em nhỉ?
Lạc Kỳ: Thiệu đội cưng Ngọc Ưu lắm ấy, trên live đã đủ sủng ái rồi, lên truyền cảnh phòng chờ toàn thấy Ngọc Ưu nằm dựa vào Thiệu đội ngủ không, còn được cho kẹo các thứ, ngưỡng mộ.
Quả Quả: Sao bà xem lâu vậy Ưu?
Ngọc Ưu: Ờm mới bị Hàng ca cướp máy, hic, không biết làm ma gì bị nyc nhắn tin hỏi em ổn không nữa.
Ngọc Ưu không hiểu sao mình lại gặp thành phần kia, Ngọc Ưu tán qua qua mà thôi, trap người ta, mà người ta si tâm nữa, lại bằng tuổi Cận Yến Thời, rõ đi nghĩa vụ quân sự mà vẫn gọi qua mới chết.
Quả Quả: Thắp ngọn nến, rồi ổn không?
Ngọc Ưu: Hàng ca nói câu tên kia rén tắt máy luôn (。•̀ᴗ-)
Tố Tâm: Mọi người bao giờ rảnh! Hẹn nhau đi chơi đi.
Ngọc Ưu đã thêm Dương Hữu Trác vào nhóm chat.
Ngọc Ưu đã đặt biệt danh cho Dương Hữu Trác là Hữu Trác.
Hữu Trác: Con điên, gì vậy.
Ngọc Ưu: Hẹn chú đi chơi, ok?
Hữu Trác: Sao biết tui mới về mà kêu vậy?:)
Tố Tâm: Ngọc Ưu cũng mới về, trùng hợp thôi, sinh nhật tổ chức không?
Hữu Trác: Có, đi không, mà khoan, bạn trai mấy người đi luôn cũng được.
Lan Thanh: Chưa có bạn trai.
Lạc Kỳ: +
Hữu Trác: Địa điểm quán Huyền Thoại:)
Hữu Trác: Buổi chiều giờ nhé, quà thì không cần cũng được:)
Hữu Trác: Nhất là cô đấy Ngọc Ưu, tặng quà gì mấy chục vạn, kiếm mãi éo đủ tiền đáp lễ.
Ngọc Ưu: Hehe, mua đại thôi, từ từ trả:)
Hữu Trác: Lượn đây, bye..