Buổi tiệc mừng của Phương Thị diễn ra với hàng loạt khách mời có máu mặt của thị trường trong nước và nước ngoài.
Phương Khải Dực đi cùng Từ Cảnh Sâm đến, hai người họ đều chọn một bộ vest cặp, nhưng chỉ có một tone màu đen tóc bảy ba nhìn vô cùng lịch lãm.
Một mặt lạnh, một hớn hở hai người họ đúng là cặp bạn thân có một không hai từ Macao đến thành phố này.
Phương Hạo vừa nhìn thấy Phương Khải Dực ông đã muốn đánh chết anh vì tội làm ông tuột mất con dâu tốt, ngay cả Bạch Á Đông ông cũng cảm thấy không nên cho Phương Khải Dực làm con rể ông nữa nhất định cấm túc, phải cấm túc.
Phương Khải Trạch và Chu Ý Nhi ở trên bục phát biểu về những vấn đề của Phương Thị, ai cũng nhìn được vị Phương Tổng trẻ tuổi này vô cùng yêu chiều vợ mình, ai cũng ngưỡng mộ tình yêu của họ.
Chu Hạc Hiên ông cũng vô cùng hài lòng với đứa con rể này nha.
Ở khu vực VIP có bàn được chuẩn bị đặc biệt riêng cho những người thân thích.
Ở bàn ăn gồm có Phương Hạo, Lạc Y Sương, Chu Hạc Hiên và Trình Vy Vy, Bạch Á Đông thì luôn luôn có Mộ Tĩnh Nhi bên cạnh không rời nửa bước.
Ngay khi buổi phát biểu xong tất cả mọi người đều nhập tiệc, Từ Cảnh Sâm và Phương Khải Dực đang ở quầy rượu nhâm nhi những ly rượu vang.
Thì ở ngoài cánh cửa lớn lúc này Bạch Tĩnh Anh bước vào với chiếc váy dạ hội xẻ tà ôm lấy cơ thể của cô vô cùng xinh đẹp, theo sau còn có Lục Nhất của Lục Gia, Hà Di Dương của Hà Gia, Châu Hoa của Châu Thị, Lạc Viên Hân cháu gái của Từ Gia, còn có một Bạch Tử Dương nhị thiếu gia của Bạch Gia.
Một phen xuất hiện khiến mọi người trố mắt nhìn, ngay cả cha mẹ của những người xuất hiện cũng thầm khen thưởng cái sự xuất hiện ngầu lòi này.
Vừa quét mắt đã nhìn thấy Phương Khải Dực đang nhìn cô chăm chăm, cô liền quay đi chỗ khác, cất bước đi đến chỗ của Phương Khải Trạch và Chu Ý Nhi.
“ Anh Khải Trạch! Chị Ý Nhi! Chúc mừng hai người nhé ” Bạch Tĩnh Anh lên tiếng nở nụ cười vô cùng tươi tắn.
Cô cùng Lục Nhất đứng nói chuyện cùng với Chu Ý Nhi và Khải Trạch mà không hề quan tâm có cặp mắt sắc bén đang nhìn, một con người sắp bốc hoả đến nơi.
Từ Cảnh Sâm cầm ly rượu vang lắc lư nhìn Phương Khải Dực khinh bỉ nói “ Hay rồi một cái liếc mắt cũng không dành cho cậu ”.
“ Từ Cảnh Sâm cậu cảm thấy bản thân không muốn sống sao? ” Phương Khải Dực lạnh lùng nói, lời nói toát ra cả khí lạnh.
Cô vậy mà còn ngang nhiên đi cùng cái thằng nhóc đó trước mặt anh.
Lục Nhất đi cùng Bạch Tĩnh Anh một lúc ngay khi cô đứng tại quầy bánh ngọt Lục Nhất cũng biết cô thích loại bánh nào mà lấy cho cô.
Phương Khải Dực đột nhiên cảm thấy Lục Nhất thật sự chướng mắt đến lạ.
“ Tức giận rồi? chỉ mới thế này mà đã tức giận rồi sao? ” Từ Cảnh Sâm không ngừng nói khích anh, cậu ta nửa đùa nửa thật nói.
Anh cất bước chân đi lại chổ Bạch Tĩnh Anh sắc mặt vô cùng khó coi.
Miếng bánh Bạch Tĩnh Anh vừa định đưa lên miệng thì bất ngờ bị Phương Khải Dực chụp tay cô đút cho anh, động tác nhanh đến mức khiến Bạch Tĩnh Anh trợn tròn mắt mà Lục Nhất cũng cảm thấy không vui.
Nhưng Phương Khải Dực lại vô cùng thoả mãn, Từ Cảnh Sâm nhìn thấy chỉ biết khinh thường anh, vậy mà còn nói không ghen, không ghen cái rấm ấy.
“ Anh đói lắm hay sao hả? ” Bạch Tĩnh Anh tức giận đẩy anh ra xa mình nói.
Phương Khải Dực nhìn cô xong quét mắt nhìn Lục Nhất đang đứng nhìn hai người họ “ Không đói! không đói! chỉ là thấy bánh của Lục Thiếu chọn trông ngon mắt liền muốn thử một chút ” anh vừa nói vừa nhìn Lục Nhất với đôi mắt toả ra sát khí cực kỳ nặng nề.
Bạch Tĩnh Anh thật sự không muốn đôi co với anh nhưng thái độ đáng ghét này thật sự khiến cô tức giận “ Nhưng rõ ràng ở đây còn rất nhiều anh có thể lấy cái khác, tại sao phải ăn của em ”.
“ Tĩnh Tĩnh! tớ sang chỗ của bố tớ một tí cậu nói chuyện đi ” Lục Nhất cảm thấy không nên xen vào chuyện của họ, đối đầu với Phương Khải Dực không phải chuyện dễ dàng gì.
Nhìn bạn mình rời đi, cô lúc này mới nhìn Phương Khải Dực với ánh mắt đầy khó chịu.
“ Anh nói ra ngoài nói chuyện với em một lát ” Bạch Tĩnh Anh kiềm chế xuống cơn thịnh nộ của mình, cô nhìn anh điềm tĩnh nói rồi cất bước ra ngoài sân của Phương Gia trước.
Phương Khải Dực vậy mà cũng nghe theo cô mà đi ra ngoài trước sự bất ngờ của Từ Cảnh Sâm, cái tên này chắc chắn là bị cô mắng rồi, cho chừa ngu ngốc.
Lục Nhất cũng rời đi ra phía bên hông, Từ Cảnh Sâm đứng từ xa nhìn cậu ta mà suy xét, đúng là không tồi nhưng cậu ta trông có vẻ không tốt cho lắm, biết đâu nhìn vậy mà không phải vậy thì sao chứ.
Anh ta âm thầm cầu cho Phương Khải Dực không bị Bạch Tĩnh Anh mắng nếu không anh ta lại là nơi khiến anh trút lên sự ngu ngốc của anh rồi.
.