thế là, tôi bị “chỉ định” phải hộ tống đưa Hot boy đại ca về nhà, không ai thay thế được vì thứ nhất, cậu ấy là quý tử, là con ông cháu cha
thứ , cậu ấy đang bệnh..
Hương Kim lên tiếng nói nên nhờ Lãm giúp thêm tay, thì Long nhất mực không chịu.
chắc còn giận vụ hồi sáng họ cãi nhau…
thực ra tôi cũng thắc mắc sao Lãm không đến phòng y tế, khi đội Karate có lẽ đã thông báo tin hết rồi..
mải khi ra tới cổng và đợi xe taxi, tôi mới nghe Kim bảo Lãm đã không vào lớp học sáng nay.
whew…
thật là..ai cũng …rắc rối như nhau.
………………
Long tựa đầu vào vai tôi suốt khi ngồi trên xe, cứ như là ngồi không nổi vậy..mắt thì nhắm thiêm thiếp..
nhưng tôi thấy mặt cậu ấy bớt tái rồi, lúc nãy chắc đã uống thuốc..
“cậu mệt lắm hả?”
“uhm…”
“cố nhé, chắc sắp tới rồi.. mà sao lâu quá ta..”
tôi nhìn lên cửa kính đằng trước, hỏi anh tài xế trẻ..đang loay hoay ngó dọc ngó ngang..
hình như đang tìm đường.
“anh tìm không ra nhà hả?”
nghe tôi hỏi, Long khẽ ngẩng đầu lên nhìn, rồi, khi anh tài xế gãi đầu lúng túng bảo rằng
sao cái địa chỉ khó tìm quá..
thì cậu ấy bỗng quát to.
“trời ạh, hẻm thì phải quẹo đường kia, chỗ này ngược chiều sao mà đi! quay lại, quay lại…”
O___o
xem kìa… cậu ta ngóc dậy và huơ tay lia lịa, giọng khỏe hơn rất nhiều rồi, còn la lối trách cứ người khác được
thì mệt mỏi cái gì..
nãy giờ giả đò như con nít vậy. >____