Xu Xu Đừng Khóc

chương 52

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

gì…?? Lãm àh??

tôi nửa tin nửa ngờ nhưng đằng nào, cho dù là Long đánh, thì tôi cũng có làm gì được anh ta đâu..

T_T

tuy nhiên… nếu là Lãm thì khó tin quá..

[trạm xe buýt giờ tan học]

tôi cố tình nấn ná đợi khi thấy Lãm ra, mới lên xe, tôi muốn hỏi cậu ấy chuyện đó…

“Xuân đợi tôi à?”

“ơ…sao cậu biết?”

“thường Xuân về lúc h, bây giờ đã gần h rồi”

“ah… uh..”

chúng tôi ngồi ở băng ghế cuối xe, vì khúc trên có nhóm

đang cười nói ồn ào..

“có chuyện gì muốn nói phải ko?”

“ah… có phải cậ..u đánh… Hùng?”

“uh”

Lãm gật đầu và đáp nhanh làm tôi hơi sững người, thái độ ko quanh co, cũng ko nói thêm gì, chỉ là thừa nhận điều rõ rệt.

“sao…cậu lại…?”

“Long nói Hùng nó viết bêu xấu Xuân”

“T__T nhưng cậu là người bình tĩnh cơ mà… lẽ ra…”

“chỉ có nắm đấm mới dằn mặt nó và mấy đứa con gái khác thôi.”

…. Lãm vẫn lạnh lùng nói, mặc kệ nỗi lo ngại của tôi, cậu ấy giữ nét mặt bình thản hướng về trước..

hèn gì mà họ thân nhau..cho dù tính cách khác biệt, nhưng cả L đều …bạo lực.. +__+

“thế mà tớ nghĩ, những người có đạo như cậu, phải biết kiềm chế..”

“thế à?”

“cậu ko sợ Chúa trách tội sao?”

“chiều qua tôi đã xưng tội rồi,happy.gif”

mắt cậu ấy nheo lại và khóe môi nở nụ cười tinh nghịch, ya.. suy cho cùng thì Lãm vẫn là cậu học trò tuổi như tất cả chúng tôi, cậu ấy vẫn trẻ con, vẫn ham chơi, và quậy phá, chỉ là thường phải cố tỏ ra mình chững chạc hơn chút thôi..

“mà, Xuân làm bạn gái Long thật đi”

“huh?…sao cậu nói vậy?”

“nó… thích Xuân thật đấy. Nó cần và.. yêu Xuân.”

“trời, đừng có nói chữ đó mà, nghe kinh lắm..T__T”

“kinh gì chứ.. yêu là yêu, vậy thôi.”

trong khi tôi đỏ mặt ngượng thì Lãm thản nhiên, nhún vai cười nhạt… và rồi, thở hắt tiếng nhỏ..

“lúc trước tôi nghi ngờ nó chỉ đùa…cho vui, nhưng giờ tôi biết nó thật lòng..”

“tớ hổng nghe chuyện này đâu.”

tôi nói nhanh và ngồi xích ra xa Lãm, sát vào cửa sổ

cốt ko phải nghe cậu ấy nói linh tinh

về Long, về tình yêu…T___T

Lãm vẫn cố nói thêm, ko hiểu sao hôm nay cậu ấy

nhiều chuyện quá trời……………

“lảng tránh làm gì, nếu đến thì sẽ đến thôi. cũng như tôi vậy.”

………………

vì ko muốn nghe tiếp chuyện đó, nên tôi cũng ko hỏi

cái câu “cũng như tôi vậy” của Lãm nghĩa là gì..

dù sao thì thời gian sau đó, chúng tôi phải thi học kỳ, ko còn ai đủ tâm trí để nghĩ vẩn vơ nữa..

ngày thi thứ hai, môn Văn học

tôi làm bài ko được tốt lắm, nên mặt mày như đưa đám..

cô chủ nhiệm nói nếu kết quả điểm trung bình dưới . thì tôi sẽ mất học bổng…

mà mất học bổng nghĩa là, tôi chỉ còn đường chuyển về Gia Định..

vì ba tôi làm sao có đủ tiền đóng học phí ở cái trường xa xỉ này.

tâm trạng tồi tệ vì bài văn ban sáng, lại thêm nhà có cậu hai ba chị Huyền đến chơi, cứ nói chuyện suốt, thật là ồn ào!! >___>)nhìn tôi mỉm cười, hic hic.

Long bê trên tay cái gối có cặp nhẫn cười toe tóet

và bên cạnh cậu ấy, là… Lãm… ở vị trí… chú rể!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio