Phải nói là Tiểu Tình miệng ổ quạ xui xẻo hay là xuất hành không xem ngày chọn hướng, đang mong chờ một vài tang thi luyện cơ tay cơ chân một chút thì thời thế quả thật ưu đãi. Nhìn xem phía trước đàn tang thi đang vật vờ chờ đợi, chúng nghe tiếng động cơ xe thì cáng tụ tập về nhanh hơn, tuy số lượng không lớn như tang thi đàn nhưng thế này đủ doạ người rồi biết không? Phía sau thì thêm một đoàn dài xe bám đuôi, giờ phát hiện thì muộn rồi, đoàn xe đi số lượng lớn thế này làm vài động vật biến dị hưng phấn theo sát phía sau, Tiểu Tình thật sự phát hoả rùi, con bà nó, tại sao chúng không tấn công ngay từ đầu, bây giờ vào thế gọng kìm thế này chết người không chứ…
Tiểu Tình truyền giọng ra phía sau:
- Bác tài xế cùng phụ nữ và ông nội ở lại, tôi và đàn ông cùng ra ngoài chiến đấu.
Có vẻ như chiếc xe phía sau cũng cùng ý kiến như thế, nhân lực của họ thật đáng nể hơn người chứ không ít, toàn là đàn ông lực lưỡng. Tiểu Tình quan sát một chút thấy họ cũng không có ý gì xấu mà cùng là hợp tác chiến đấu, cô gật đầu xem như chào hỏi tên ẻo lả (trong mắt chị đàn ông trắng trẻo, đẹp trai là ẻo lả hết, tội cho thiếu gia nhà ta anh tuấn ngời ngời).
Trên tay là thanh kiếm Nhật sắc bén, Tiểu Tình sử dụng võ thuật kết hợp sức mạnh và thể lực tả xung hữu đột chém bầy tang thi, cô không ngu ngốc đến độ sử dụng năng lượng bừa bãi, kỹ năng dị năng giả lúc này không được phép lộ ra khi cô chưa nắm bắt gì về các thông tin liên quan họ.
Với sức mạnh dị năng giả, Tiểu Thi nhanh chóng càn quét lượng lớn tang thi, càng đánh cô nàng càng hăng hái, cứ tưởng tượng đến những viên tinh hạch sáng bóng là cô cười tít mắt, là tài nguyên nghiên cứu sau này đấy! Thiếu gia nhà họ Trần và họ Trương nhìn đến cô nàng mà cứ cảm giác lành lạnh, lần đầu tiên thấy một tiểu thư đài các đầy huyết tanh bạo lực như thế, điều này làm anh chàng hào hoa họ Trương cần suy nghĩ lại vấn đề hoa đào này mặc dù cô ta xinh đẹp hiếm có.
Trần Văn chặc lưỡi thán phục thân thủ nhanh nhẹn cô nàng, nghĩ ngợi một chút cởi phăng áo vest đẹp đẽ tham gia trận chiến, không thể làm mất mặt cánh mày râu được, cận vệ hiểu ý đánh hỗ trợ phía sau thiếu chủ. Trương Tân thở dài, số cậu là mệnh khổ, đi theo tên này để vất vả đây mà…
Một tiếng gầm lớn, Tiểu Tình thu kiếm lại, theo đó một vài tang thi bay gọn cái đầu, đường gươm cô nàng trên cả biến thái, bầy tang thi còn lại không đáng bao nhiêu túm tụm lại, chúng như nghe được hiệu lệnh nào đó không đâm đầu vào chỗ chết nữa. Tiểu Tình nheo mắt quan sát con tang thi cấp , số cô phải nói là vận đen ám toàn thân, hết tang thi triều đến động vật biến dị, giờ đối diện tang thi cấp , loài này có sức mạnh cơ bắp và có dị năng như những dị năng giả. Nhớ kiếp trước của cô chúng đã cắn nuốt tinh hạch nhóm tang thi đồng loại chúng không biết là bao nhiêu mới tiến cấp như thế. Nhìn hàm răng của nó thì biết, sắc bén và dài hơn nhiều, con tang thi này thuộc hệ kim, toàn thân cứng cáp và mọc ra những vảy cứng, điều này ngăn ngừa rất tốt các chân thương từ bên ngoài do vật sắt nhọn gây nên. Mới đụng mặt nhau mà ông trời ưu đãi cô đối thủ khó chơi này, đành phải xuất ra hết các vốn liếng bản thân.
Con tang thi nhìn về phía Tiểu Tình gào thét, nó đã quan sát thấy tên nhân loại này khó chơi nhất, tàn sát rất nhiều lính của nó, vì vậy nên nó thị uy đầu tiên, muốn dẫm nát tên không biết sống chết này, nó linh cảm ăn thịt tên này nó sẽ tăng cường rất nhiều sức mạnh. Tiểu Tình giơ ngang thanh kiếm, thủ thế ứng chiến, cô thật muốn văng tục, bao nhiêu người không nhắm, nó lại chú ý chăm sóc mình…
Grào…
Theo tiếng gầm gừ là bọn tang thi đồng loạt phản kích, từ bên khu dân cứ, mùi máu tanh đã thu hút tang thi lân cận, chúng tiến đến nhanh hơn. Khung cảnh bây giờ là cảnh chém giết còn trên cả bạo lực, máu đen bọn tang thi chảy dài trên đất, nhớp nháp và trơn trợt, người của Tiểu Tình và đại gia tộc kia thì xông vào chém giết khí thế bọn tang thi, bây giờ muốn sống thì chỉ có thế, một chút run tay đủ để tiễn đưa họ về một nơi khác và họ cũng không muốn mình trở thành con tang thi kinh tởm như thế. Trong xe bà Hoàng và ông nội Hoàng quan sát rất rõ, cả thở dài nhìn Tiểu Tình mà cảm thán, vì chăm sóc cái người vô dụng này mà con bé phải trở nên mạnh mẽ, cuồng bạo như vậy, bà Hoàng gấp đến độ móng tay bấm cả vào da đến chảy máu.