span .;”=””>H phút sáng, tiếng la hét, tiếng gào truyền vào màng nhĩ mỗi người, suốt đêm chờ tin tức làm ai nấy ngủ gục trên sofa. Mọi người ngơ ngác nhìn lên màn hình, trên đó truyền ra đoạn tin tức:
- Quý vị chú ý, hiện nay số người nhiễm bệnh đang tăng cao bất ngờ, bệnh viện đang trong tình trạng quá tải, các xét nghiệm tạm thời chưa có kết quả chính thức. Một số người bệnh bộc phát đang trở nên hung tợn tấn công cả người khác…
Màn hình tạm thời bị nhiễu, sau đó hình ảnh một người đàn ông áo quần xộc xệch, đôi mắt trắng dã đang giằng co cùng nhân viên bảo vệ bệnh viện. Bất thình lình anh ta cắn mạng vào vai một người, mặc kệ những nỗ lực mọi người kéo ra đến khi anh bảo vệ kia thoát được thì trên miệng người đàn ông kia toàn là máu, anh ta ngoạm được miếng thịt to trên vai và đang… ăn, tivi chuyển sang quảng cáo để lại vẻ mặt hoàn toàn tỉnh ngủ và sửng sốt của mọi người.
Tiểu Tình tắt máy và chỉ trong vài phút ngắn ngủi cô nói súc tích vấn đề, đến bây giờ cô hoàn toàn tin rồi: mạt thế đã bùng nổ, nó thế nhưng đến sớm hơn nửa năm. Xong rồi cô nhanh chóng đi đến phòng bếp sắp xếp lại, kiếp trước sau khi phát sinh dịch bệnh thì trong vòng tiếng đồng hồ những gì cơ bản phục vụ con người như nước sinh hoạt và điện hoàn toàn bị phá hỏng vì không ai quản lý. Tuy nhiên bây giờ cô không dám chủ quan, mọi việc bị đảo lộn về thời gian làm cô thật sự lo lắng. Mở hết các vòi nước để chúng tự động bơm đầy các thùng chứ biệt thự dưới tầng hầm đồng thời chuyển toàn bộ nguồn điện vào máy phát (một phát minh của anh trai thiên tài), cô đã tính toán rất kỹ, nếu lưu lại đây thì có thể sử dụng trong vài tháng không cần lo lắng, Vài tháng ngắn ngủi đủ xác định đường đi cuối cùng là tiến về đâu, dĩ nhiên cô hy vọng là thành phố X – nơi đó cô đã chuẩn bị thoả đáng.
Khi cô tiến ra phòng khách thì nhóm người hầu gia đình ngồi gọn gàng, trên mặt họ rất bình tĩnh, quản gia Trương đại diện tiến lên hỏi:
- Tiểu thư, có phải người đã biết trước điều này. Từ lúc tiểu thư bị tai nạn, người đã rất khác và làm nhiều việc khiến chúng tôi rất tò mò, người còn bắt chúng tôi nâng cao thể lực sức khoẻ, ai đạt yêu cầu thì giữ lại. Tất cả có phải là vì ngày hôm nay.
Tất cả người làm đều ngẩng đầu nhìn cô, họ trông chờ sự xác nhận, Tiểu Tình cụp mắt xuống gật đầu, nói:
- Đúng vậy, ở đây là toàn bộ người trung thành cùng Hoàng thị, ta cũng khảo nghiệm rất lâu mới giữ lại, biết chắc mọi người có rời đi cũng không nơi nương tựa, vì thế vẫn như trước đây ta bảo hộ mọi người, còn ai muốn rời đi tự tìm đường sống ta cũng không cản còn cấp đủ lương thực, xe, nước uống.
Thật ra thì nhóm người làm đã quyết định ngay từ đầu, nếu là mạt thế bùng nổ, trên đường xuất hiện những kẻ điên như người đàn ông trên tivi họ khó lòng mà chống đỡ. Chi bằng đi theo phu nhân và tiểu thư, làm việc trong nửa năm họ đủ thấy tin tưởng giao tính mạng, người nhà cho cô.
- Tiểu thư, chúng tôi đi theo người.
Tiểu Tình gật đầu hài lòng, để bác quản gia phân phó mọi người đem hành lý xuống gara để vào xe gia đình, chiếc xe này chỗ được cô cải tiến bên trong rất rộng rãi và đệm an toàn, thậm chí gia cố phần thân xe, các niềng và bánh rất chắc chắn. Cô đã đặt làm nó như một xe chống đạn, vỏ thép chắc chắn, chỉ như vậy đã ngốn một nửa cổ phiếu trong tay cô, còn rước lấy ánh mắt kinh dị của các chuyên viên hãng xe.
Mọi sinh hoạt biệt thự vẫn diễn ra rất bình thường như hằng ngày, chỉ khác một điều là không còn sự vui vẻ, tràn ngập tiếng cười như trước. Khi làm xong việc là tất cả đều tập trung phòng khách chờ nghe những mẩu tin rời rạc từ chiếc radio. Họ thật phục tiểu thư biết tính toán và chu đáo chuẩn bị, khi mạt thế bắt đầu khoảng h trưa ngày hôm sau là thành phố hoàn toàn tê liệt, điện nước bị cúp hoàn toàn. Tiểu Tình cũng không ngu ngốc mà cho chạy mát phát điện thắp đèn, cô chỉ để nơi tủ đông và phòng bếp, cho nên khi chiều xuống, địa điểm tập trung họ lại chuyển xuống phòng bếp. Lúc đầu nhóm người hầu cũng thắc mắc thì được phu nhân tốt bụng giải thích việc mở đèn sẽ gây chú ý đến từng nhóm người di cư, việc chứa chấp họ đồng nghĩa với việc tiếp nhận thêm nguy hiểm, thời đại mạt thế này, đáng sợ nhất là lòng người. Vì thế nhìn từ bề ngoài, mới qua tuần mà biệt thự dây leo, cỏ dại phát triển khá tốt, nhìn như là người chủ thật sự không hề ở bên trong.