Xuân Thiên Lai Liễu Tựu Đãng Dạng

oan gia đáng chết

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Edit: girl_sms

Hai người đứng đối diện nhau, hai tròng mắt của Lăng Sương đều là hình ảnh Phong Uyển Tư.

"Cô không đi?"

Giọng nói Phong Uyển Tư dịu xuống, cả ánh mắt từ phẫn nộ cũng chuyển hóa thành bình tĩnh, lạnh lùng nhìn Lăng Sương, Nham Phong nhìn biểu tình của nàng một chút, quay đầu nhìn Lăng Sương, Lăng Sương như trước nửa thân mình tựa vào quầy bar, chỉ là ánh mắt không hề bình thường, thê lương đến mức khiến người người đau lòng.

"A ~ Tôi cũng biết sẽ như vậy mà."

Phong Uyển Tư nhìn Lăng Sương tự cười bản thân mình, cười đến mức khinh thường, Lăng Sương cắn cắn môi, chớp mắt nhìn nàng

"Cô biết cái gì?"

Phong Uyển Tư vẫn cười cười lắc đầu, không trả lời nàng, xoay người, váy dài đen bóng mê người dưới ánh đèn của quán bar càng thêm yêu mị, nàng đi qua bàn trà, đi đến sô pha, nằm nghiêng xuống, nâng tay lên, cởi cây trâm cài tóc.

Nham Phong nhìn Phong Uyển Tư nằm nghiêng trên sô pha, dùng sức nuốt một ngụm nước miếng. Quần áo hắc sắc làm lộ ra vòng eo mảnh khảnh, váy dài tôn lên dáng người cao gầy hoàn mỹ, trên mặt lộ ra nét quyến rũ, yêu mị. Tóc dài xoã ở trên cổ trắng nõn, cúi người dựa vào sô pha, không trang điểm nên trong mắt nàng có ẩn chứa chút mỏi mệt, ngọn đèn mờ ảo cộng thêm màu sắc đỏ thẩm của ghế sô pha khiến khung cảnh càng thêm yêu mị (Phong Uyển Tư yêu nghiệt quá >.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio