Quần là áo lược,mỗi người một vẻ toát lên một chút thanh cao,một chút trong sáng một chút quyến rũ của tuổi đôi mươi.Đó là điều Tịnh Yên thấy được khi vừa bước vào phòng.
-Tịnh Yên à,cô đi đâu vậy,sắp đến giờ rồi mau chuẩn bị đi kẻo không kịp..
Hồng Như vừa lên tiếng nhắc nhở vừa hối hả trang điểm cho Dao Dao.
-Phải đó,lúc nảy hội sinh viên cử người đến bảo chúng ta đến dự tiệc,cậu mau mau chuẩn bị đi ha...
Lúc này Tịnh Yên mới vỡ lẽ về cảnh trước mắt,cô khẽ mỉm cười rồi lắc đầu,cuối cùng lại bồi một câu trước khi lấy chiếc váy ngủ mào ngọc bích đi tắm.
- Mọi người không cần chuẩn bị nữa đâu,hôm nay không có tiệc,ngày mai là dạ vũ chào đón chúng ta vào buổi tối h,hôm nay họ ra đòn cho chúng ta mất mặt đấy...mọi tắm rửa rồi ngủ sớm vẫn hơn.
Ồn ào,hối hả lúc nãy và cảnh im như tờ hiên tại quá trái ngược nhau,cuối cùng là tiếng la ai oán vang vọng cả phòng,lan đến phòng của mấy chàng trai làm họ quýnh lên vội vã chạy sang.
-Chuyện gì vậy,sao......
Câu nói nửa chừng của Ngô Quốc Hào bị tình cảnh trước mắt làm cho giật mình im lặng,anh ta nhìn các cô rồi lại nhìn về sau lưng mình ngơ ngác.
-Có ai nói cho tôi biết là chuyện gì xảy ra giữa các cô không?
Nếu có thể nói thật thì lúc này,anh chàng Ngô Quốc Hào của chúng ta sẽ nói rằng các cô rất đẹp,nhưng nghĩ đến họ xuất hiện trước mắt người khác xinh thế này thì hơi tiếc thì phải,nhất là khi nhìn đến bóng dáng ai đó đang ngồi ngay ngắn đằng kia.
-Mấy người ra ngoài hết cho bổn cô nương.A...A...A.......
Cố gắng che đậy cho hai lỗ tai đáng thương của mình dưới tác dộng đáng sợ do Tô Nguyên cô nương phát ra,Ngô Quốc Hào sờ sờ cái mũi mình rồi biến khỏi phòng của họ.Tô Nguyên nhìn chằm chằm vào Tịnh Yên hỏi kẽ:
-Tại sao cậu biết hôm nay họ mời chúng ta đến để làm mất mặt chúng ta chứ? Làm thế họ có lợi ích gì đậu?
-Mọi người cũng biết là người phương Tây khá phóng khoáng về chuyện tình cảm rồi đấy,mình đoán dược điều này vì lúc trên đường về mình gặp phải Thẩm Dục Phong, Cách hành xử của hắn làm mình đoán được phần nào.Hơn nữa mình được người khác nhắc nhở nên..
-Cậu gặp lại hắn ta rồi à?
Mọi người cùng đồng thanh hỏi,không khí trong phòng bỗng chùn xuống theo câu hỏi ấy,mọi người đều hiểu rõ quan hệ giữa Tịnh Yên và tên khốn kia nên có vẻ e dè hơn hẳn.Họ chỉ sợ cô gái nhỏ này uất ức không thể phát tiết cùng bị kẻ ghê tởm kia ức hiếp thêm mà thôi.
Tịnh yên cười kẽ,tiếng cười mang theo một chút chua chát cùng mỉa mai..
-Mình không sao,lúc ấy anh Vỹ làm hắn bẻ mặt rồi đưa mình về...
-À...À... Thì ra là anh hùng cứu mỹ nhân,khai mau hai người có quan hệ gì? Đã phát triển đến đâu rồi? HẢ, ngoan ngoãn khai mau,thẳng thắng sẽ được khoang hồng...
Dao Dao nắm lấy cái lược mà Tô Nguyên đang cầm kê vào chiếc cổ trắng ngần của Tịnh Yên len giọng đe dọa,thành công xua đi không khí căng thẳng,khiến cho Tô Nguyên cùng Hồng Như cười ầm ĩ la hét hùa theo...
Bất dắt dĩ,Tịnh Yên nhà ta khai ra chuyện của mình cùng Hồ Vỹ.Nghe xong,các cô nàng nổi hứng chuẩn bị lên ý kiến để trở thành quân sư tình yêu cho cô gái nhỏ thì bị Tịnh Yên chặn lại bằng tiếng ngáp lớn,có vẻ rất khoa trương.
-Thôi cho mình xin đi,mình muốn tắm rửa rồi đi ngủ,chuẩn bị ngày mai cho mọi người mở mang tầm mắt ha.
-Cái gì,tối mai cậu định là gì hả? có cần bọn này giúp gì không?
Nghe nói có trò hay,Dao Dao cùng Tô Nguyên mở to mắt cười thật tưởi hỏi.Nhìn họ như thế Hồng Như chỉ biết lắc đầu cười trừ.Nói dến trò gì gì đó thì hai nàng này khỏi phải nói,loi nhoi cả ngày luôn.
-Mình chỉ cần các cậu dưỡng mắt thật tốt đển tối mai xem là được rồi,giờ chuẩn bị ngủ thôi.G all
-Hỏi mà không chịu nói là sao huhu
Hai cô nàng không nghe ngóng dược gì mặt ỉu xỉu cuốn mình vào chăn bắt đầu ngủ,Tịnh Yên tắm xong bước ra thấy thế nên nhẹ nhàng ra vườn,kép lại cánh cửa để các cô ngủ ngon hơn