Xuyên Đến Mạt Thế Bảo Vệ Anh

chương 89-3

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Lâm Đàm Đàm nhìn Bạch Trừng, lão hồ ly không hổ là lão hồ ly.

Cô hỏi Diệp Tiêu: “Anh đã đo thử chưa?”

Diệp Tiêu lập tức thử kiểm tra, phong hệ cấp .

“Oh wow” Lâm Đàm Đàm có hơi ngạc nhiên, trong tương lai, cấp đã là cao thủ rồi á! Cấp có thể nói là một bước ngoặt, những cấp trên đó nữa không dễ lên đâu.

Tương lai, người ta chia dị năng thành cấp, cấp là cao nhất, từ cấp đến cấp mỗi lần thăng cấp đều vô cùng khó khăn.

Lâm Đàm Đàm chà chà tay: “Tới em!” Cô đo lường hệ mộc trước, sau đó vạch hình trụ nhảy lên nhảy xuống loạn xạ, cuối cùng đưa ra kết luận “số liệu bị lỗi.”

Lâm Đàm Đàm: “…” Lỗi quái gì đây?

Diệp Tiêu cũng nhíu mày: “Em thử dị năng khác xem?”

Lâm Đàm Đàm thả ra dị năng kim hệ, kết quả vẫn là số liệu bị lỗi, thổ hệ, thủy hệ, hỏa hệ đều thế.

Lâm Đàm Đàm trừng mắt, chẳng lẽ vì cô là người xuyên không nên ngay cả cấp bậc dị năng cũng đo không ra?

Xong rồi, xong rồi, cô hơi hoảng rồi.

Diệp Tiêu và Bạch Trừng cũng không rõ tại sao, kêu hai tên thiên tài học lén Từ Thấm và Giang Hiểu Thiên đến.

Giang Hiểu Thiên liên tục kiểm tra kho số liệu trong máy, phân tích số liệu điều tra của Lâm Đàm Đàm liền hiểu ra vấn đề.

“Tiêu chuẩn phân chia cấp bậc dị năng của cái máy này là tổng hợp độ tinh khiết của năng lượng, cường độ và dao động của năng lượng, rất nhiều tham số mới cho ra kết quả…” Vẻ mặt Giang Hiểu Thiên có hơi kỳ lạ: “Độ tinh khiết gần như trăm phần trăm đối với hệ thống là đã gần max cấp, nhưng mật độ và cường độ lại chỉ khoảng cấp , , chênh lệch quá lớn, hệ thống không thể đưa ra kết luận, nên cho kết quả là số liệu bị sai.”

Mọi người đồng loạt nhìn về phía Lâm Đàm Đàm, cô gãi mặt: “Ra là thế.” Trong lòng lại thầm thở ra, không phải do lý do kỳ quái gì đó mà không đo được là OK.

Lúc trước quả thật dị năng của cô đã gần đạt cấp cao nhất, bây giờ độ tinh khiết của năng lượng rất cao cũng đúng, độ tinh khiết kỳ thực chính là hạch tâm của dị năng.

Bạch Trừng cười bảo: “Xem ra là chuyện tốt.”

Giang Hiểu Thiên ngẫm nghĩ: “Chắc vậy.”

Diệp Tiêu dặn: “Việc này không được công bố ra ngoài.” Anh lại dặn Lâm Đàm Đàm: “Ở ngoài em cũng đừng dùng máy kiểm tra.”

“Dạ, em biết rồi.” Thấy cô có vẻ hoàn toàn không quá coi trọng kết quả kiểm tra của mình, những người khác cũng không biết nên nói gì cho phải, những người có dị năng chỉ có một cảm giác: Áp lực quá.

Cảm giác có một cao thủ bên cạnh, cứ nghĩ bản thân mình khá lắm, nhưng nhìn cô ấy, ha ha, bỗng dưng cảm thấy mình mới non làm sao.

Lâm Đàm Đàm không biết sự tồn tại của cô đã gây đả kích không nhỏ cho tiểu đội này, do đó vẫn luôn không dám thả lỏng trong phương diện dị năng, rõ ràng đã dẫn trước nhiều người, nhưng họ vẫn cảm thấy mình thật bình thường.

Lâm Đàm Đàm đo dị năng xong lại trở lại chỗ đám ngỗng, ngỗng đen không rụng hết lông nhưng nó vẫn rất giận.

Để dỗ nó vui vẻ, Lâm Đàm Đàm muốn ra khỏi căn cứ tìm cho bọn nó một ít tảo và tôm tép mà chúng thích ăn, trồng cho chúng nó từ từ ăn.

Sau khi Diệp Tiêu nghe thấy kế hoạch của cô liền im lặng hồi lâu: “Không phải đã có tảo rồi à?”

“Ui, chỉ có một loại à, em muốn cải thiện thức ăn của bọn nó! Hơn nữa chỉ ăn cỏ cũng không được, phải phối hợp với ăn mặn mới có thể càng khỏe hơn.” Lâm Đàm Đàm nói: “Nếu nuôi được tôm cá, chúng ta cũng có thể ăn mà.”

Cô nói: “Nếu anh không rãnh thì cho em mấy người, em tự ra ngoài!”

Diệp Tiêu nhìn cô nửa buổi, ấp úng nói anh sẽ cùng cô ra ngoài.

Dọn dẹp một lát, ngày hôm sau họ xuất phát, ngồi xe ra đến cửa lớn căn cứ, đang đợi ra khỏi thành phố.

Cổng lớn cực lớn, một bên là đội ngũ xét duyệt cẩn thận cho những người tiến vào căn cứ, một bên là đội ngũ đăng ký ra vào căn cứ đơn giản, có vẻ bề bộn nhiều việc.

Lâm Đàm Đàm nhìn thấy máy kiểm tra dị năng đặt ngoài cửa lớn căn cứ, những người vừa tiến vào căn cứ đều bị hỏi có dị năng hay không, sau đó kiểm tra cấp độ dị năng, làm đăng ký.

Lâm Đàm Đàm nhìn họ: “Sao có nhiều người xếp hàng chờ vậy? Tất cả là người mới à?”

“Ừ, nghe nói có một căn cứ gần đây vừa thất thủ, bọn họ chạy nạn đến đây.” Diệp Tiêu nói.

Bọn họ nhanh chóng đăng ký ra cửa, chậm rãi rời khỏi cửa lớn.

Nhìn thấy chiếc xe thật dài này, có không ít người lộ vẻ hâm mộ, hiện nay xăng dầu không dễ kiếm, xe đã trở thành sắt vụn, đừng nói đến chuyện lái một chiếc xe xa hoa đến thế.

Những người đó không biết chiếc xe này tuy là bản gia tăng độ dài nhưng không phải chỉ hào nhoáng trống rỗng, những tính năng của nó cũng vô cùng vênh váo, hơn nữa tất cả xe trong đại đội của họ đều đã qua cải tạo, có hai hệ thống năng lượng, bình thường dùng năng lượng mặt trời, khi năng lượng mặt trời không đủ mới dùng đến dầu mỏ, vô cùng tiết kiệm nhiên liệu.

Về phần tại sao lại dùng một cái xe bản siêu dài? Lâm Đàm Đàm nhìn ngỗng đen chen lấn bên cạnh mình, lại nhìn con ngỗng trắng đang ở đối diện, không dùng bản dài hơn sao chứa nổi bọn nó đây! Đã đi kiếm đồ ăn bọn nó thích thì đương nhiên phải đưa bọn nó theo, cô còn mang theo đám chuột biến dị và Tam Căn, hi vọng đến lúc đó chúng sẽ hỗ trợ nhau tìm thức ăn.

Mà Diệp Tiêu… bị ép vào một góc, anh lạnh mặt nhìn một xe động vật biến dị, làm cho cả xe im lặng không con nào dám rên một tiếng.

Đại Ma Vương đáng sợ quá à.

Editor: Một ngày ra một chương thế bạn có trả tiền cho tui không? =-= Tui còn phải đi học đi làm a??? Tui lười đến nỗi dịch mỗi ngày trang cho nxb tui còn không muốn dịch kêu tui dịch mỗi ngày k chữ???.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio