CHƯƠNG
Sâu đến mức, nếu cô xảy ra chuyện gì, hắn sẽ muốn hủy diệt tất cả mọi thứ.
Sâu đến độ, hắn không dám nghĩ đến chuyện buông tay.
Cho nên, kể cả hai đứa bé kia không phải con của hắn, hắn cũng không quan tâm.
Cả đời này, điều hắn thật sự muốn không nhiều lắm.
Vậy nên, hắn cũng tuyệt đối không cho phép ai làm cho họ bị tổn thương.
Nghĩ vậy, Cố Tại Ngôn bước ra ngoài, chuẩn bị sắp xếp cẩn thận việc thăng đường hai ngày sau.
Mục Tân Thành là em trai của Hoàng Hậu, chắc chắn bà ta cũng tham gia vào chuyện lừa bán người dân này, vậy nên đương nhiên ba ngày nữa sẽ có rất nhiều điều cản trở, hắn cần phải chuẩn bị cẩn thận trước mới được.
Đúng lúc Cố Tại Ngôn vừa mới bước một bước, thì Nhật Thiên vẫn chưa lên tiếng, lúc này lại nói: “Chủ nhân, hình như thuộc hạ đã từng gặp Lưu nương tử.”
Cố Tại Ngôn dừng bước, hắn xoay người nhìn về phía Nhật Thiên với ánh mắt sắc bén, nhưng vẫn nhíu mày không nói gì.
Hắn không hề nghi ngờ việc Nhật Thiên đã từng gặp Lưu Ly.
Nhưng khác với Tại Lâm, tính cách của Nhật Thiên thiên về chín chắn, hắn sẽ không nói một sự thật mà ai cũng biết một cách nghiêm túc như vậy.
Nếu như đã nói, vậy có nghĩa rằng lời này của Nhật Thiên có ý nghĩa sâu xa.
Thấy chủ nhân nhìn về phía mình, Nhật Thiên không tránh khỏi tầm mắt của hắn mà hỏi Cố Tại Ngôn với vẻ mặt nghiêm túc: “Chủ nhân có nhớ lần bị ám sát ở Dự Châu năm năm trước không?”
Vẻ mặt Cố Tại Ngôn trở nên lạnh lẽo khi nghe thấy Nhật Thiên nhắc đến chuyện ở Dự Châu.
Chuyện ở Dự Châu là sự sỉ nhục đối với hắn.
Năm đó hắn đến Dự Châu để làm việc, con gái của Dự Vương, quận chúa Vân An, Tống Linh Lung đã đi theo hắn.
Ban đầu hắn cũng không biết, nhưng sau đó lại trùng hợp bắt gặp Tống Linh Lung gặp khó khăn.
Tuy hắn không thích quận chúa nhõng nhẽo như Tống Linh Lung, nhưng dù nói thế nào thì Tống Linh Lung cũng là người của hoàng thất, hơn nữa năm đó Dự Vương cũng từng giúp đỡ hắn, vậy nên con gái của Dự Vương xảy ra chuyện, hắn không thể không quan tâm.
Chỉ không ngờ, Tống Linh Lung dám mua chuộc người bên cạnh bỏ thuốc hắn.
Nếu hắn không phát hiện kịp thời…
Ánh mắt lạnh lẽo của Cố Tại Ngôn liếc về phía Nhật Thiên, tốt nhất hắn nên chuẩn bị lý do cẩn thận, nếu không kể cả Nhật Thiên có là thuộc hạ đắc lực nhất của hắn, Cố Tại Ngôn cũng sẽ không nhẹ nhàng tha thứ cho hắn.
“Chủ tử, hôm ấy người giải độc cho ngài…” Nhật Thiên hơi do dự, nhưng hắn vẫn nói: “Rất có thể chính là Lưu nương tử.”
Hắn biết nhiều hơn Tại Lâm một chút. Hắn biết được năm năm trước Lưu Ly chưa kết hôn đã có thai, hơn nữa không biết rõ ai là cha của đứa bé.
Chỉ có điều hắn không liên tưởng Lưu Ly với người phụ nữ đó.
Dù sao Lưu Ly cũng quá khác người phụ nữ có nhan sắc đẹp truyệt vời trước kia.