Xuyên Không: Cha Con Tôi Đâu Rồi?

chương 410

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

CHƯƠNG

“Tỷ, nhà chúng ta hết đồ ăn rồi.”

Nhà Tứ phòng tay không ra khỏi nhà, chỗ lương thực mấy hôm nay bọn họ ăn là chỗ lương thực Lưu Ly chưa đem đi, nhưng đến hôm nay thì cũng đã hết.

Không có gì ăn, không có gì mặc, người nhà Tứ phòng không rầu rĩ mới là lạ.

Nhưng không có người nào trách móc Lưu Tiểu Cúc vì đưa ra ý kiến tách nhà, vì dù sao ý kiến là do Lưu Tiểu Cúc đưa ra nhưng tất cả mọi người đều đã đồng ý.

Lưu Tiểu Cúc nghe thấy trong nhà không còn đồ ăn, gương mặt hơi biến sắc.

Thấy con gái như vậy, Lưu Đại Thọ liền an ủi: “Không sao, cha lên rừng chặt củi, nhà Ly tỷ con mua củi, số tiền bán được cũng đủ cho chúng ta sống qua mùa đông năm nay.”

Lưu Đại Thọ nói xong liền đi lấy dao chặt củi.

“Tỷ, tỷ đi đâu vậy?”

Lúc Lưu Đại Thọ đi lấy dao chặt củi thì tự nhiên Lưu Tiểu Cúc quay người chạy ra khỏi cửa.

Đợi đến khi Lưu Phúc Vĩ chạy ra đến cửa, đã thấy Lưu Tiểu Cúc chạy về phía trấn trên, Lưu Phúc Vĩ gọi thế nào cũng không quay đầu lại.

….

Chiếc xe ngựa lao đi rất nhanh, chưa tới nửa canh giờ, mấy người bọn họ đã tới trấn trên.

Tới trấn, Lưu Ly bảo Trương Nhị Lang cho xe ngựa tới thẳng chỗ Nha hành.

Trấn không lớn lắm nên cũng chỉ có một Nha hành.

Nha hành chủ yếu làm công việc buôn bán người và môi giới nhà đất, sau khi biết được mục đích của Lưu Ly, lập tức có người dẫn đường, dẫn mấy người bọn họ đi xem sạp hàng.

Trong thời gian một canh giờ, Lưu Ly đã xem được ba sạp hàng.

Tuyến phố chính là nơi nhộn nhịp nhất nhưng có rất ít sạp hàng, chỉ có một gian hàng rất nhỏ mà giá rất cao, lên tới lượng bạc.

Hai sạp hàng còn lại một cái ở phố Tây, một cái ở phố Đông.

Sạp hàng ở phố Tây không nhỏ, giá cả cũng vừa phải nhưng khu phố Tây chủ yếu là dân nghèo, bình thường không chi tiêu bao nhiêu.

Hơn nữa ở phố Tây chỉ có mấy gian hàng bán tạp hóa, rèn sắt, môi trường cũng không có gì.

Còn phố Đông thì gần chợ hơn, số người qua lại nhiều hơn, diện tích sạp hàng vừa phải, chỉ có một vấn đề duy nhất đó là yêu cầu của chủ nhà, người mua sạp phải mua cả căn nhà phía sau chứ không bán riêng.

Lưu Ly do dự một lát rồi quyết định vào xem căn nhà đó rồi mới tính tiếp.

Nói là ở phía sau sạp hàng nhưng cũng không phải là liền ngay với gian hàng phía trước.

Cửa sau của gian hàng là một cái ngõ, cánh cửa nhỏ chếch nghiêng ở đối diện chính là cửa sau của căn nhà đó.

Đi từ cửa sau vào trong là một đình viện, có giả sơn và có cả đình hóng mát, diện tích không lớn lắm nhưng cũng khá trang nhã.

Đi tiếp về phía trước là một tiểu lâu hai tầng.

Phía mép trước của tiểu lâu có hai gian nhà, ở giữa lát đá, trước mặt là một tấm bích họa, phía sau bích họa chính là cửa lớn.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio