CHƯƠNG
Như nhìn ra Lưu Ly không tin, người trung niên liền nói: “Vị phu nhân này cũng đừng không tin, chủ nhà ban đầu này ngay từ đầu cũng là không tin, nhưng vào ở năm thứ nhất, con dâu hắn sẩy thai hai lần, vào ở năm thứ hai, con trai nhỏ của hắn què chân, vào ở đến năm thứ ba, công việc làm ăn của hắn xảy ra lỗ hổng lớn, lúc này không phải không thể không dọn ra ngoài sao?”
Người trung niên hiện tại đơn giản vò đã mẻ lại sứt, dù sao nơi này cũng bán không được, chi bằng tất cả đều nói rõ ràng để chiếm được một chút cảm tình của vị phu nhân này.
Lưu Ly: “…” Thật đúng là xui xẻo, cô không còn lời nào để nói.
Ngay cả Cố Tại Ngôn một mực im lặng không lên tiếng cũng không nhịn được nhíu mày.
Cố Tại Ngôn đã từng lăn lộn trong núi thây biển máu, tất nhiên cũng không tin phong thủy gì.
Nhưng liên quan đến Lưu Ly, hắn theo bản năng lập tức muốn ngăn cản Lưu Ly mua nơi này.
Chỉ là khi Cố Tại Ngôn nhìn về phía Lưu Ly, thấy trong mắt Lưu Ly tựa như mang theo vài phần trầm tư và hiểu rõ, Cố Tại Ngôn quyết định chờ xem.
Người trung niên thấy Lưu Ly sau một lúc lâu không nói gì cũng có chút sốt ruột, một bên cẩn thận quan sát thần sắc Lưu Ly, một bên thử mở miệng: “Phu nhân, người có muốn đi xem cửa hàng khác hay không, tiểu nhân nhớ ra phố Đông này còn có một chỗ….”
“Nếu tòa nhà này phong thủy không tốt như vậy, vậy vì sao tòa nhà không giảm giá xử lý đi?” Lưu Ly không trả lời câu hỏi của người trong cuộc, ngược lại còn đưa ra câu hỏi này.
Người trung niên: “Nghe nói lúc xây tòa nhà này tốn không ít tiền của già trẻ, hơn nữa nếu giá cả nói quá mức rẻ rồi, tất nhiên sẽ khiến người hoài nghi mà đi hỏi thăm, tòa nhà này lại càng không bán được.”
Lưu Ly: “…” Hình như rất có đạo lý.
Lưu Ly không nói gì, mà từ phía trước đi về phía sau, lần này đối với bố cục tòa nhà cô càng xem cẩn thận hơn.
Đến khi đi đến dãy phòng phía sau, trong lòng Lưu Ly đã có tính toán.
Chỉ là người trung niên vẫn đi theo phía sau Lưu Ly lại không hiểu hành động của Lưu Ly là có ý gì.
Theo lý thuyết, biết tòa nhà này phong thủy không tốt, vậy vị phu nhân này nhất định sẽ không mua mới đúng, nhưng như thế nào nhìn vị phu nhân này lại giống như rất cảm thấy hứng thú?
Đang lúc không hiểu chuyện gì xảy ra, Lưu Ly rốt cuộc cũng xem xong toàn bộ bố cục.
“Năm trăm lượng, tôi sẽ mua nơi này.”
Lưu Ly xoay người nhìn người trung niên, gọn gàng dứt khoát mở miệng.
Người trung niên nghe vậy rất là kinh ngạc, hoàn toàn không nghĩ tới Lưu Ly lại thật sự muốn mua tòa nhà này.
“Phu nhân, người không suy nghĩ thêm nữa sao?” Người trung niên mở miệng theo bản năng.
Lưu Ly nghe vậy ngược lại buồn cười nhìn người trung niên kia, người trung niên kia đang ảo não chính mình lắm miệng, lại vừa lúc chống lại ánh mắt kia của Lưu Ly, không khỏi có chút xấu hổ: “Phu nhân nếu thật sự muốn, vậy ta lập tức đi tìm chủ nhà hỏi một chút có thể nhượng giá hay không.”
Lưu Ly gật đầu, không nói thêm gì.
Người trung niên thấy Lưu Ly thật sự muốn mua nhà, lập tức giao định với Lưu Ly một canh giờ sau sẽ gặp nhau ở cửa sau, sau đó liền vội vàng rời đi.
Chờ người trung niên rời đi, Cố Tại Ngôn mới nhìn về phía Lưu Ly: “Trong rương của ta có ngàn lượng bạc.” Cho nên không cần tiết kiệm tiền mua nhà có phong thủy không tốt.
“Ừm, tôi biết rồi.” Lưu Ly cũng không bị số lượng bạc kia làm cho khiếp sợ, dù sao chính nàng cũng có nhiều như vậy.