CHƯƠNG
Bởi vì chưa bắt được Lý Căn Tử về quy án, nên Quách Tề Chung mới cực kỳ bận rộn như vậy.
Ma ma kể chuyện này cho Lưu Ly, đều là dùng cách kể chuyện phiếm, còn kể rõ ràng tỉ mỉ.
Trong lòng Lưu Ly có nghi ngờ, phụ nữ trong hậu viện có thể hỏi thăm về tình hình vụ án sao? Nếu không sao lão ma ma biết rõ ràng tỉ mỉ như vậy?
Còn nói với cô, sẽ không sợ cô tiết lộ vụ án ra ngoài?
Nhưng rất nhanh, Lưu Ly cạn lời nhận ra hiện thực, bản thân mình hiện giờ không có tự do, căn bản là không có khả năng tiết lộ vụ án.
Nhưng trong lòng cô lại có nghi ngờ mới.
Lão ma ma này, sao lại kể cho cô nghe những chuyện này?
Sau hai ngày ở cùng với ma ma này mà nói, nếu không phải trong tay Lưu Ly còn có một lọ độc dược mà ma ma này đưa, chỉ bằng cách ở chung ‘nhẹ nhàng’ với ma ma này hai ngày nay, cô chỉ cảm thấy ma ma trước mắt này là người rất dễ dàng ở chung.
Cho nên nói, người như thế nào sẽ nuôi ra nô tài như vậy, ma ma này cũng thật có tính mê hoặc.
Trên thực tế, hai ngày nay, hạ nhân trong viện này trong mắt Lưu Ly đúng là như ma ma của lão phu nhân, đều rất dễ chịu.
Kể từ đó, Lưu Ly càng không thể hiểu mục đích mà ma ma kia kể lại vụ án cho cô biết.
Cứ luôn cảm thấy, hai ngày nay ma ma này luôn tỏ thái độ hòa hợp thật không phù hợp chút nào.
Mà rất nhanh, Lưu Ly đã biết được nguyên nhân.
Đến ngày thứ ba Lưu Ly ở trong viện, Quách Tề Chung đã trở về.
So với ba ngày trước, trạng thái của Quách Tề Chung không được tốt lắm, một thân mỏi mệt, mặt đầy râu.
Nhưng khi ông ta nghe nói tình hình của Nhiêu Thanh Nhã không có chuyển biến tốt, không kịp rửa mặt nghỉ ngơi, đã chạy tới bên này thăm Nhiêu Thanh Nhã.
Chỉ là khi Quách Tề Chung đẩy cửa bước vào, Lưu Ly đang cầm một chén thuốc, dáng vẻ phải đút thuốc cho Nhiêu Thanh Nhã.
Nhưng giây tiếp theo, Quách Tề Chung thấy Nhiêu Thanh Nhã vốn đang mê man đột nhiên phun ra một ngụm máu.
Máu, là màu đen, vừa thấy đã biết là trúng kịch độc.
Tải ápp ноlа để đọc full và miễn phí nhé.
Trong đầu Quách Tề Chung nhất thời đều rất kinh khủng, sau một lúc lâu cũng chưa phản ứng lại.
Mà lúc này, ma ma bên cạnh đột nhiên kinh ngạc hét lên: “Lưu thần y, sao cô có thể hạ độc phu nhân?”
Ma ma vừa hét lên, hai người hầu đi theo Quách Tề Chung liền tiến lên phía trước.
Lưu Ly nhìn thoáng qua ma ma, không nói gì, cũng không phản kháng, để mặc người bắt cô mang đi.
Chủ viện rối loạn, trong tim trong mắt Quách Tề Chung chỉ toàn là Nhiêu Thanh Nhã, tất nhiên không đi xử lý Lưu Ly.
Vì thế, sau khi Lưu Ly bị hai người hầu trói chặt, vẫn luôn đứng ở trong phòng Nhiêu Thanh Nhã, mãi cho đến khi thầy thuốc trong phủ vội vàng chạy đến.
Bắt mạch xong, thầy thuốc của phủ chẩn đoán Nhiêu Thanh Nhã trúng độc độc Nửa Ngày.
Độc Nửa Ngày, nghe tên đoán nghĩa, từ lúc trúng độc đến lúc phát độc, chỉ cần đến thời gian nửa ngày.
Độc Nửa Ngày có thuốc giải, nhưng có cũng như không.