Chương
Sau ba lần lặp đi lặp lại như thế, Trương Hạnh Huệ rốt cục “phụt” một tiếng phun ra miếng nước, sau đó cả người liền ho khan kịch liệt.
Trong chốc lát, trong phòng lâm vào một loại yên tĩnh đến quỷ dị, cho dù tất cả mọi người cảm thấy động tác của Lưu Ly khiến cho người ta cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, nhưng không ai ngăn cản động tác của Lưu Ly, cho đến khi nhìn thấy Trương Hạnh Huệ tỉnh lại.
Sau khi Trương Hạnh Huệ tỉnh lại, Lưu Ly mới thở phào nhẹ nhõm.
Không sao là tốt rồi!
Lưu Ly cả người mệt mỏi ngồi phịch xuống đất.
Âu Dương Diệp nhìn bộ dáng mệt mỏi của Lưu Ly, trong mắt có chút đau lòng.
Đang lúc Âu Dương Diệp do dự có nên đỡ người dậy hay không, Trương Trần Thị đã tiến lên đỡ Lưu Ly.
Sau khi đỡ Lưu Ly dậy, Trương Trần Thị lập tức đánh Trương Hạnh Huệ đang ho sặc sụa.
“Đứa con chết tiệt nhà con, sao lại nghĩ quẩn như vậy? Nếu con không còn, thì người làm mẹ ta đây sống như thế nào? Ta đã mất đi một đứa con gái, con chẳng lẽ còn muốn để cho ta lại mất đi thêm một người sao?”
Nói xong, Trương Trần Thị liền ngừng tay, ghé vào trên người Trương Hạnh Huệ bắt đầu gào khóc.
Trương Hạnh Huệ từ lúc bị Trương Trần Thị đánh mình đã ngừng ho sặc sụa, nghe mẹ mình từng tiếng lên án như vậy, Trương Hạnh Huệ cũng đỏ hốc mắt, chỉ là một câu cũng không nói.
Những người lớn tuổi của Trương gia cũng đều đỏ mắt, trong mắt nhìn Trương Hạnh Huệ lại tràn đầy quan tâm và đau lòng.
Dù sao, bọn họ chỉ có một đứa con gái/ muội muội.
Lưu Ly nhìn Trương Hạnh Huệ, đáy mắt vẫn tràn đầy lo lắng.
Tuy rằng lần này người đã được cứu trở về, nhưng Trương Hạnh Huệ nhìn như vậy cũng không tốt lắm.
Tuy nói Trương Hạnh Huệ bây giờ đã có thay đổi, không còn nao núng như trước, nhưng bị Điệp Trúc Lam ảnh hưởng, trong lòng vẫn có chút tự ti.
Hơn nữa, chuyện lần này, ở cái thời đại mà danh tiếng là cái quan trọng nhất trong cuộc đời người con gái, thật sự là quá lớn.
Đây cũng là Trương Hạnh Huệ đụng phải người Trương gia, nếu đổi lại là nhà khác, không đợi Trương Hạnh Huệ nghĩ quẩn nhảy cầu, khẳng định sẽ bức tử người trước.
Trương Hạnh Huệ tỉnh, ai cũng không hỏi Trương Hạnh Huệ là chuyện gì xảy ra, càng không có ai đề cập đến chuyện lời đồn đãi.
Sau khi xác định Trương Hạnh Huệ không có gì đáng ngại, đoàn người dẫn Trương Hạnh Huệ đến tòa nhà của Trương Đại Tú ở trấn trên.
Bởi vì sợ thân thể Trương Hạnh Huệ vẫn chưa ổn, cho nên Lưu Ly cũng ở lại.
Chỉ là đoàn người mới vừa tới cửa tòa nhà, chỉ thấy ở cửa có một người đang chờ.
Trương Đại Tú nhìn thấy người nọ, sắc mặt khẽ biến, cũng là bất động để cho tất cả người trong nhà đi vào bên trong, chính mình thì ở lại bên ngoài.
Lưu Ly nhìn thấy, lúc Trương Đại Tú đi vào, cả người có vẻ có chút chán chường.
Nhưng đến khi Trương Trần Thị dàn xếp ổn thỏa cho Trương Hạnh Huệ xong đi ra hỏi người nọ là ai tới tìm Trương Đại Tú có chuyện gì, Trương Đại Tú lại lắc đầu nói không có việc gì.