Chương
Không thể phủ nhận đúng là hắn có ý tứ muốn thăm dò.
Dù hắn biết sau khi Cố Tại Ngôn đi rồi, không thể nào không để người ở lại bên cạnh cô, cho nên mới làm như thế. Nhưng mà hắn đã làm như vậy thì đã không thể giải thích sự thật.
Lưu Ly thấy Âu Dương Diệp không nói lời nào, giống như là đã chấp nhận sự thật, trong lòng cảm thấy rất khó chịu.
Đúng lúc này, Âu Dương Diệp đột nhiên mở miệng nói: “Mẹ ta sinh ra trong một gia đình thư hương xuống dốc ở Giang Nam…”
Ở Giang Nam, hoặc là nói toàn bộ vương triều Đại Lý trăm năm trước, nếu như nói đại nho nổi tiếng nhất là ai, vậy thì chẳng có ai vượt qua Âu Dương Tĩnh.
Năm đó, môn sinh của Âu Dương Tĩnh trải rộng cả thiên hạ, lúc ấy hoàng đế chiêu hiền đại sĩ, ba lần bốn lượt muốn Âu Dương Tĩnh vào triều làm quan, nhưng lại bị Âu Dương Tĩnh từ chối.
Mà địa vị của Âu Dương gia ở Giang Nam lên như thuyền gặp gió.
Chỉ có đều mọi chuyện đều có hai mặt của nó, đến một độ cao nhất định thì sẽ bị người khác ghen ghét.
Âu Dương gia bị hãm hại cấu kết với kẻ địch phản quốc, lúc đó, người Âu Dương gia kẻ thì bị giết, kẻ thì lưu vong, còn lại một vài người đã không còn thành tựu gì ở Giang Nam.
Âu Dương Tình, mẹ của Âu Dương Diệp từ nhỏ đã yêu thích kinh thương, sau khi Âu Dương gia sụp đổ, Âu Dương Tình thông qua kinh thương để Âu Dương gia có thể có một cuộc sống sung túc ở Giang Nam, nhưng cũng bởi vì vậy mà làm chậm trễ việc kết hôn cho đến hai mươi tuổi mà cũng chưa xuất giá.
Năm hai mươi tuổi, Âu Dương Tình gặp Hoa Hoàng Trung là thương nhân đến từ nơi khác, hai người nhanh chóng rơi vào bể tình, thành hôn ở Giang Nam, rất nhanh sau đó liền có Âu Dương Diệp ra đời.
Trong lúc mang thai, vì để Hoa Hoàng Trung ở lại Giang Nam, Âu Dương Tình đã giao chuyện làm ăn của mình cho ông ta quản lý, đồng thời còn vì Hoa Hoàng Trung mà mở Phương Hương Lâu, còn giúp Hoa Hoàng Trung phát triển việc mua bán gấm vóc ở Giang Nam.
Hai năm trôi qua, việc kinh doanh của Hoa Hoàng Trung ở Giang Nam được gọi là thứ hai thì không có người nào dám xưng thứ nhất, cuộc sống của đôi phu thê cũng coi như là hạnh phúc.
Sau đó, vì làm ăn mặc, Hoa Hoàng Trung chạy tới chạy lui giữa kinh thành và Giang Nam, cho đến khi Âu Dương Diệp tám tuổi Hoa Hoàng Trung trở thành hoàng thương, phu nhân chính thất Hoa gia tìm đến cửa, Âu Dương Tình mới biết là mình đã bị lừa.
Sự thật là gia đình Hoa Hoàng Trung vốn dĩ là một đại phú ở kinh thành, người mà ông ta thành hôn là thứ nữ nhà hộ bộ thượng thư.
Mà Hoa Hoàng Trung đến Giang Nam làm ăn coi trọng kinh thương Âu Dương Tình, lúc này mới làm giả thân phận mà lấy Âu Dương Tình.
Sau khi sự việc bị bại lộ, Âu Dương Tình bị phu nhân Hoa gia ám hại, còn Âu Dương Diệp thì trở thành con riêng.
Thân là con riêng, Âu Dương Diệp phải ở lại kinh thành một năm.
Một năm đó, Âu Dương Diệp chịu đủ loại chế giễu và lạnh nhạt, cuối cùng bởi vì làm đệ đệ bị thương cho nên bị đuổi ra khỏi nhà.
Năm mười hai tuổi, Âu Dương Diệp quen biết với một người bạn, đồng thời còn hợp tác với người đó để buôn bán.
Sau khi người Hoa gia biết tin đó thì bắt đầu cản trở, Âu Dương Diệp bị người bạn đó bán đứng, Âu Dương Diệp bị đuổi ra kinh thành, không còn gì cả.
Chuyện cũ kể đến đây, Âu Dương Diệp không tiếp tục nói nữa.