Chương
Lưu Ly gật đầu: “Trước tháng năm năm sau, tôi có thể làm cho Phúc Mãn Lâu của huynh mở rộng lên đến một trăm chỗ.”
Lúc nói ra lời này, trong mắt Lưu Ly đều là sự tự tin.
Trước tháng năm năm sau chỉ còn lại nửa năm, mục tiêu của Lưu Ly là làm tăng ba mươi lăm tửu lâu, nói nghe dễ như thế?
Mở tửu lâu cũng không phải là mua một cửa hàng rồi sau đó trang trí một chút là được, còn phải xem xem tài chính và nhân lực, cùng với khẩu vị, nếu không thì mở rồi cũng sẽ bị lỗ.
Mà muốn trong vòng nửa năm có thêm ba mươi lăm tửu lâu, chỉ riêng chuyện huấn luyện đầu bếp đã là một cái giá đắt, đồng thời còn phải đảm bảo sự chuyên chú của đầu bếp.
Nhưng không hiểu sao, Âu Dương Diệp lại không hề hoài nghi về quyết định của Lưu Ly.
Thế là hắn nói: “Cô chuẩn bị làm như thế nào?”
Một lát sau, Lưu Ly liền hoạch định ra một phương án vô cùng kỹ càng, Âu Dương Diệp nghe xong cũng nhịn không được mà trố mắt.
Chỉ là có một phương án xuất hiện, Âu Dương Diệp lại có thêm nghi hoặc mới: “Trong vòng nửa năm phải làm tốt những thứ này, quay vòng vốn nhiều lần, tài chính từ đâu mà ra đây?”
Những năm gần đây sản nghiệp của hắn cũng coi như là mọc lên như nấm, nhưng ngoại trừ giữ lại một chút tiền để quay vòng vốn, còn lại hắn đều đưa cho người kia.
Nếu như không phải trước kia có người đó thì mình cũng không có cách nào có được ngày hôm nay.
Ba mươi lăm tửu lâu cộng thêm với việc phát triển nông lâm ngư nghiệp, số tiền bỏ ra vượt xa khả năng của hắn ta.
Đối mặt với câu hỏi này, Lưu Ly như đã có dự tính từ trước: “Cho nên trước lúc đó, chúng ta có thể mở một tiền trang.”
“Bây giờ tiền trang lớn nhất chính là Tứ Hải tiền trang, đã thành lập danh tiếng mấy năm, trên cơ bản thì ngân phiếu trên thị trường đều đến từ tứ hải tiền trang. Nếu như lúc này chúng ta mở tiền trang, e là không có ai đồng ý đến gửi tiền.”Hắn đã từng nghĩ tới tiền trang, nhưng mà mối nguy hiểm lại quá lớn.
Thứ nhất, bách tính tiết kiệm tiền ở tiền trang thì phải xem danh tính.
Thứ hai, muốn tiền trang có thể phát triển lớn, đầu tiên phải xây dựng nhiều nơi trong nước, như vậy thì người cầm ngân phiếu của tiền trang đi đến đâu cũng có thể hối đoái ngân phiếu, do đó khoản đầu tư ban đầu là rất lớn.
Trong tay hắn chỉ có một nguồn tài chính để tự do quay vòng, nếu như mạo hiểm mở tiền trang, rất có thể sẽ mất cả chì lẫn chài.
Cùng với việc gánh vác nguy hiểm như thế, chẳng bằng trước tiên mở mấy tửu lâu còn hơn.
Trong lòng Âu Dương Diệp suy nghĩ như vậy, nhưng Lưu Ly lại không hề có ý muốn lui bước: “Đã có tứ hải tiền trang, vậy thì chúng ta mở thiên hạ tiền trang đi.”
Thấy Âu Dương Diệp không đồng ý, cũng có vẻ không hứng thú, Lưu Ly liền giải thích: “Tiền trang mà tôi nói không giống với những tiền trang khác…”
Thế là Lưu Ly nói cho Âu Dương Diệp nghe khái niệm ngân hàng của thời hiện đại.
Tiền trang ở thời đại này là bạn gửi tiền vào đó còn phải đưa phí giữ cho tiền trang, đến mức một số nhà có tiền nhưng không đồng ý mang tiền đến tiền trang.
Nhưng cái mà Lưu Ly muốn mở giống với ngân hàng thời hiện đại, chia làm tiết kiệm định kỳ, tiết kiệm không có kỳ hạn, cùng với việc quản lý tài sản thông thường.