Chương
Cho dù, nàng ta biết hắn bề ngoài chẳng phải người tốt lành gì, nhưng vẫn luôn tham lam phần tình cảm đối với mình kia.
“Nhưng ta không ngờ tới, tất cả đều chỉ là hắn gạt ta, từ trước khi quen biết ta hắn đã có tình nhân và con cái rồi, ở bên ta chỉ vì của hồi môn của ta…”
Vừa nói, Phan Yến Oanh không cầm được nước mắt, thoạt nhìn rất thương tâm, có vẻ còn chưa quên được chuyện kia.
Đúng là, từ đó đến giờ mới qua bao lâu? Đối phương lại là một tên đàn ông cặn bã kỹ thuật diễn thuộc phái thực lực, ngay lập tức lộ ra thật sự rất khó.
Lưu Ly không nói gì, bởi vì cô cũng không biết nên nói gì, huống hồ cô và Phan Yến Oanh cũng không thân quen như vậy, cũng không tiện nói nhiều quá.
Hơn nữa, lúc này nói gì thì cũng không đúng, chuyện tình cảm chỉ có thể dựa vào thời gian để chữa khỏi.
Trừ cái này ra, thì chỉ có thể xuất hiện một người khác có thể dời sự chú ý đi.
Nhưng người ta mới vừa ly hôn, lúc này cô sao có thể bảo người ta đi tìm một đối tượng khác được?
Cho nên, cách tốt nhất chính là im lặng.
Có lẽ cũng đã nhịn lâu lắm rồi, bây giờ cuối cùng cũng có thể nói hết, Phan Yến Oanh khóc một lát thì trạng thái tốt hơn nhiều, chỉ là khi nhìn lại Lưu Ly lại thấy hơi ngại ngùng.
“Xin lỗi, tiểu Ly, nói với cô những lời này…” Phan Yến Oanh cũng không biết, mình vừa thấy Lưu Ly thì đã không nhịn được nói hết ra.
Có thể là bởi vì cô là người đã giúp nàng ta thoát ra khỏi cuộc hôn nhân lừa gạt kia, tóm lại không hiểu sao lại có một cảm giác rất thân thiết.
Lưu Ly lắc đầu, nói không sao cả, sau đó liền hỏi: “Sao cô lại ở đây?”
Ở cổng ẩm thực thành, hiện giờ những người xếp hàng đều là những người đến ứng tuyển, vừa rồi Phan Yến Oanh cũng đứng xếp hàng ở đó, điều này khiến cô cảm thấy nghi ngờ.
Dù sao nhà Phan Yến Oanh chắc chắn là có điều kiện, nếu không sao Phan phu nhân có thể đưa cho cô một trăm lượng tiền khám bệnh chứ?
Hơn nữa nhìn thái độ của Phan phu nhân lúc đó, có vẻ cũng khá để ý cô con gái này, chắc chắn không thể vì con gái ly hôn mà không quan tâm, nên cô thật sự không thể tưởng tượng nguyên nhân mà Phan Yến Oanh đến đây xếp hàng.
Nghe vậy, mặt Phan Yến Oanh hơi hồng hồng: “Hôm nay tâm trạng tôi chán nản, nên ra ngoài đi dạo một chút, thấy ở đây có tuyển người, nên muốn tới xem thử xem.”
Tải ápp Тrцуeл ноla để đọc full và miễn phí nhé.
Nói xong, dừng lại một chút, lại nói: “Tuy rằng cha mẹ và anh trai chị dâu đối với ta rất tốt, nhưng ta không muốn ở mãi nhà mẹ đẻ, nhưng việc ta có thể làm không nhiều lắm, ở đây lại có thông báo tuyển dụng phụ nữ, nên…”
Lưu Ly gật đầu, tỏ vẻ đã hiểu.
Lúc con người có trạng thái buồn bực, tìm chuyện gì đó làm đúng là tốt hơn một chút.
“Ra ngoài làm việc rất vất vả.” Lưu Ly nhắc nhở.
Phan Yến Oanh chỉ cười cười: “Chỉ cần có việc để làm là được rồi.”
Vất vả gì chứ, bốn năm vừa rồi nàng ta cũng không phải không quen, chỉ là trước đó nàng ta cảm thấy có một người chồng yêu mình, nên không cảm thấy gì cả, chỉ cảm thấy thật vui vẻ.
Hiện giờ nghĩ lại, chỉ cảm thấy bản thân mình trước đó thật sự ngu xuẩn, bị lừa mà không tự biết, còn hủy hoại một đời của mình.
Để nàng ta ở nhà mẹ đẻ ăn không ngồi rồi, sẽ chỉ càng cảm thấy mất mặt, chỉ khi ra ngoài tìm chuyện gì đó để làm mới có thể cảm thấy kiên định hơn.