Chương
Mặc đù đánh hèo đơn giản, nhưng mà trọng điểm cũng là có thể lấy mạng người.
Nghĩ đến đây, trong lòng Chương Toàn cân bằng hơn nhiều.
Nhưng mà lúc này, Quách Tế Chung lại mở miệng: “Nếu như thế, thì nghiệm thương đi?”
Nghiệm thương?
Hai cha con nhà họ Chương liếc nhau: Sao còn phải nghiệm thương?
Chương Toàn nhìn về phía sư gia, nhưng lại nhận được một ánh mắt lực bất tòng tâm, Chương Toàn giận muốn thổ huyết.
“Đại nhân, con ta bị đánh thành như vậy rồi, vì sao còn phải nghiệm thương? Nếu như đánh người phải phạt đánh, sao đại nhân không trực tiếp hành hình?” Chương Toàn kiên trì mở miệng.
Cái loại bị thương ngoài da của con trai mình, ông ra sợ nếu nghiệm rồi thì bất lợi với bọn họ.
Lúc này Chương Toàn cũng có chút hối hận vì bản thân lỗ m ãng rồi.
Nhưng Quách Tế Chung lại nghiêm mặt nói: “Bị thương nhẹ thì đánh ít, bị thương nặng thì đánh nhiều, thương thế đương nhiên phải xem xét nặng nhẹ mới có thể xác định đánh bao nhiêu hèo.”
Chương Toàn: “Đại nhân, tiểu nhân chỉ là muốn đến đòi công bằng cho con trai mình, cũng không muốn đưa người vào chỗ chết, đại nhân đánh hắn mười hèo là được.”
Mặc dù, trong lòng ông ta là muốn đánh Trương Nhị Lang một trăm hèo nặng, tính toán đánh chết.
Nhưng, nếu như ông ta thật sự nói hèo, vậy thì phải nghiệm thương, nếu như vậy còn không bằng đánh mười hèo bù lại rồi nói sau.
Nhưng sắc mặt Quách Tế Chung lại trầm xuống: “Làm loạn bản đại nhân thẩm án, ngươi có biết là tội gì?”
Chương Toàn: “Tiểu nhân không dám…”Ông ta thật sự hối hận.
So với như vậy, không bằng để huyện nha nhốt Trương Nhị Lang mấy ngày.
Chỉ cần ông ta không đi cáo trạng, Trương Nhị Lang vì ẩu đả mà bị bắt đi, vậy bình thường cũng phải bị nhốt thêm mấy ngày.
Đợi Trương Nhị Lang ở trong lao chịu đủ rồi, mình sẽ tìm người dạy dỗ hắn ta một trận không sướng hơn sao? Vì sao lại luẩn quẩn trong lòng mà đi cáo trạng?
Rất nhanh, đại phu đã bị gọi đến.
Người bị gọi đến không phải là người ngoài, mà là Lưu Ly.
Tải ápp ноlа để đọc full và miễn phí nhé.
Lưu Ly nhìn qua Chương Cảnh Lâm, liếc mắt là biết vết thương trên người Chương Cảnh Lâm là giả.
Chưa kể ngày hôm qua cô tận mắt nhìn thấy Chương Cảnh Lâm bị thương ngoài da, cho dù không thấy, dựa vào dáng vẻ băng bó ngày hôm nay của Chương Cảnh Lâm, Chương Cảnh Lâm cũng phải mặt mũi tiều tụy, màu da tái nhợt.
Nhưng hắn ta lại khỏe mạnh, sắc mặt hồng hào, tràn đầy sức sống.
Diễn xuất quá kém, chê!
Trong lòng dù nghĩ như vậy, nhưng mà Lưu Ly vẫn thành thật đến bắt mạch một cái.
Chỉ là bắt mạch xong, ánh mắt Lưu Ly nhìn Chương Cảnh Lâm lại mang theo mấy phần ghét bỏ.
Thật bẩn!
Lưu Ly nghĩ, rồi nói với Quách Tế Chung: “Đại nhân, hắn ta chỉ bị thương nhẹ…”
“Ngươi nói bậy…”Chương Cảnh Lâm trực tiếp phản bác lại Lưu Ly: “Ngươi là một nữ nhân nào hiểu được y thuật, nói hưu nói vượn trước mặt đại nhân, cẩn thận đại nhân đánh ngươi.”