Chương
Nghe được những lời này, hắn ta không khỏi cảnh giác nhìn Nhiêu Thanh Nhã.
Những gì Nhiêu Thanh Nhã nói đều là sự thật, ở kinh thành, nơi mà mỗi tấc đất đều có một vị quan thì nhà họ Hoa chẳng là cái thá gì cả. Chỉ cần là người có chút quyền lực đều có thể dẫm lên nhà họ Hoa.
Ở kinh thành, chỉ có đại ca của hắn ta còn có chút mặt mũi.
Nhưng sao người phụ nữ này biết được?
Khi còn đang suy nghĩ về thân phận của Nhiêu Thanh Nhã, Hoa tam gia lại nghe thấy Nhiêu Thanh Nhã nói với Lưu Ly: “Đệ tử của cha ta đang nhậm chức ở kinh thành, nếu muội muội muốn cáo trạng thì ta có thể nhờ cha viết một bức thư.”
Lưu Ly mỉm cười Nhiêu Thanh Nhã: “Nếu thế thì đa tạ Thanh Nhã tỷ tỷ.”
Thực ra, nếu Nhiêu Thanh Nhã không giúp thì cô cũng có thể giải quyết được, nhưng phức tạp hơn một chút.
Nhưng lúc này, Nhiêu Thanh Nhã lên tiếng cũng giúp cô bớt không ít phiền toái.
Quan trọng là Nhiêu Thanh Nhã sẵn lòng ra mặt vì cô đã đủ khiến cô cảm ơn thật lòng rồi.
Nhiêu Thanh Nhã nắm tay Lưu Ly: “Muội còn đa tạ cái gì chứ? Nếu có người bịa đặt bôi nhọ danh tiếng của muội thì người làm chị này sao có thể không giúp?”
Nhiêu Thanh Nhã và Lưu Ly chị qua em lại, Hoa tam gia đã nhũn chân từ sớm nhưng lại cố gắng chất vấn Nhiêu Thanh Nhã: “Cô….rốt cuộc cô là ai?”
Nhiêu Thanh Nhã lạnh lùng nhìn về phía Hoa tam gia: “Cũng chẳng là ai cả, chỉ là phu nhân huyện lệnh nơi đây thôi.”
Hừ-chỉ là một phu nhân huyện lệnh thôi….đợi chút!
Huyện lệnh phu nhân!
Hoa tam gia đột nhiên nhớ tới lời đại ca đã dặn trước khi đi, nhất định không được đắc tội với huyện lệnh ở đây vì nhạc phụ của huyện lệnh là người của nhà họ Nhiêu.
Nhà họ Nhiêu!
Nghĩ đến đây, chân của Hoa tam gia liền khuỵ xuống.
Ông lão nhà họ Nhiêu có đệ tử khắp nơi, một câu “tình cờ có một người nhậm chức ở kinh thành”làm sao có thể kể cho hết?
Nhà họ Hoa bọn họ sao dám đắc tội với nhà họ Nhiêu chứ!
Nghĩ đến đây, Hoa tam gia không còn suy xét thật giả trong lời nói của Lưu Ly nữa, hắn ta lập tức lật mặt: “Hiểu nhầm, hiểu nhầm thôi, là do ta không tìm hiểu kỹ, mọi người ăn đi, mọi người ăn đi.”
Nói xong, Hoa tam gia liền muốn rời đi.
Nếu đắc tội với nhà họ Nhiêu thì chắc chắn huynh trưởng sẽ giết hắn ta.
Nhà họ Nhiêu và Lưu Ly có quan hệ gì, hắn ta sẽ điều tra sau vậy.
Nghĩ đến đây, sắc mặt Hoa tam gia không được tốt cho lắm.
Nhưng hắn ta muốn đi còn phải xem Lưu Ly đồng ý hay không đã.
“Chờ đã—” Lưu Ly nói.
Hoa tam gia dừng lại và nhìn Lưu Ly: “Cô còn muốn gì nữa?”Giọng hắn ta có chút mất kiên nhẫn, còn hơi tức giận.
Cứ tưởng đến đây thì hắn ta sẽ trở thành bá vương nhưng ai ngờ, hôm nay, suýt chút nữa hắn ta đã trở thành con rùa rụt cổ rồi.