Xuyên Không Gặp Chuyện Tu Tiên

chương 21: thần mộc hiện, chặt đứt sát tâm, tu vi đại biến

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Lần theo khí tức từ trên những tấm Truyền Tín Lệnh mà bản thân trước đó đã giao cho ba người Lục Mẫn, Lý Phi Vũ rất nhanh sau đó liền đã xác định được địa phương nơi đám đệ tử Bích Thủy Cung bị tập kích.

Lại nói lần này Cửu Thiên Huyền Hỏa của Hoan Nhi hiển uy, ngay cả Cửu U vốn tự thấy bản thân sau khi tấn cấp tốc độ phi hành cực nhanh cũng phải há miệng kinh ngạc, tuy rằng không thể so với thần thông xé rách không gian để đi của hắn, nhưng bất quá thì tốc độ bậc này cũng đã đủ để cho Cửu U phải nghiêm túc đánh giá lại tiểu nữ tử này rồi.

Vốn hai người Lý Phi Vũ cũng không biết, lần này tiến vào bí tàng thì đám người Bích Thủy Cung bọn hắn đã bị ba cái thế lực lớn nhắm vào, một cái chính là nhị phẩm tông môn Ngạo Thiên Tông sớm đã có hiềm khích với Lý Phi Vũ từ trước, còn hai cái kia chính là hai cái tam phẩm tông môn có giao hảo cực tốt với Ngạo Thiên Tông gọi là Xích Huyết Động cùng Vân Vụ Sơn Trang.

Lần này bọn họ chính là do tên thiếu chủ của Ngạo Thiên Tông - Ngu Tà kia dẫn đầu đi đến Thiên Ngân Bí Tàng để lịch lãm, bất quá, bởi vì quan hệ của hắn với tên thiếu trang chủ của Vân Vụ Sơn Trang cùng phó động chủ của Xích Huyết Động lại phi thường tốt, vậy nên chuyến đi lịch lãm lần này liền có thêm sự góp mặt của hai tên nam tử kia.

Nói về Vân Vụ Sơn Trang, tông môn này vốn là tọa trấn tại dãy Vân Vụ Sơn cách Ngạo Thiên Tông chừng một ngàn năm trăm dặm về phía tây bắc, trang chủ chính là một gã Luân Hồi đệ nhị cảnh gọi là Vân Sơn, hơn nữa trong trang ngoài trang chủ có tu vi Luân Hồi Cảnh ra thì còn có ba vị trưởng lão có tu vi Luân Hồi đệ nhị cảnh, thậm chí bên trên còn có một vị lão trang chủ tu vi Luân Hồi đệ tam cảnh ẩn tu tại sau núi không màng thế sự, vị thiếu trang chủ lần này đi vào Thiên Ngân Bí Tàng chính là ái tử của trang chủ Vân Vụ Sơn Trang tên gọi Vân Việt, tu vi cũng ở vào cảnh giới Hóa Thần Cảnh trung kỳ.

Còn về Xích Huyết Động, đây cũng là một thế lực lớn có giao hảo với Ngạo Thiên Tông, ngoại trừ động chủ tu vi Luân Hồi đệ Tam cảnh ra thì bốn vị phó động chủ cũng đã có tu vi Luân Hồi đệ nhị cảnh, lần này đi cùng thiếu chủ Ngạo Thiên Tông chính là một gã phó động chủ có vị trí thấp nhất trong bốn vị phó động chủ gọi là Mục Tư.

Lạnh lùng nhìn đám người bị bao vây ở giữa một sơn cốc chật hẹp, Ngu Tà ánh mắt có chút trào phúng liếc liếc một lục y nữ tử sớm đã trọng thương đang được một vài nữ đệ tử khác chăm sóc cười tà nói:

- Các ngươi đã suy nghĩ kỹ chưa?

Chỉ cần ba người các ngươi đi theo huynh đệ bọn ta, Ngu Tà ta bảo đảm sẽ thả những người còn lại an toàn rời đi.

Nếu không... ha ha ha...

Trông thấy ánh mắt dâm tà của tên cẩm bào nam tử trước mặt, Lục Mẫn tuy là trên thân thụ trọng thương nhưng vẫn cố gắng chống người dậy vung thanh lục sắc nguyệt nhận trong tay lêm chỉ thẳng mũi hắn quát:

- Vô sỉ.

Các ngươi đường đường là nam tử hán đại trượng phu vậy mà lại đi làm ra hành động đê hèn như vậy, tiếc là nhị vị cung chủ của chúng ta không có ở đây, nếu không các ngươi đừng hòng mà giở trò đồi bại.

Khụ khụ...

Bởi vì tức giận mà khiến cho vết thương trước ngực lại rách ra, Lục Mẫn sau khi được hai nữ đệ tử tiến lên giúp cầm lại máu liền mệt mỏi mà khụy xuống ngã ngồi trên đất, Lục Nhạn cùng năm gã nam tử của Long tộc ở bên cạnh cũng là cùng một bộ dạng thương tích đầy mình. Riêng chỉ có Lục Diệp là thương thế còn nhẹ hơn một chút đang siết chặt Truyền Tín Lệnh đã sớm vỡ nát trong tay, nàng có lòng tin rằng hai vị cung chủ xinh đẹp kia nhất định sẽ kịp thời đến cứu viện.

Như nhìn ra suy nghĩ của nàng, một tên nam tử có chút béo mập liền lên tiếng đã bắt đầu cười nhạo nói:

- Ha ha.

Chết đến nơi mà còn mong có người đến cứu sao?

Lần này Vân Vụ Sơn Trang chúng ta thế nhưng là do hai vị trưởng lão tu vi Luân Hồi đệ nhị cảnh đi theo bảo hộ, các ngươi còn hi vọng bản thân sẽ thoát được hay sao?

Nghe tên béo mập nói, huyết y nam tử bên cạnh cũng cười khàn nói:

- Khặc khặc.

Chỉ là năm tên tộc nhân Long tộc mà thôi, các ngươi thực lực chỉ là bát cấp sơ kỳ yêu thú, lực lượng còn chưa thể so sánh cùng với bản phó động chủ đâu.

Ngoan ngoãn khoanh tay chịu trói đi, nếu là khiến bản phó động chủ vừa ý còn có thể xem xét để cho các ngươi theo về làm tọa kỵ a.

Khặc khặc khặc khặc...

Ánh mắt nổi đầy tơ máu, nhìn mấy người bên phía Long tộc cùng ba vị chưởng sự đã trọng thương, một gã đệ tử Bích Thủy Cung trông có vẻ có chút thô kệch liền kìm lòng không được mà hét lên:

- Tất cả không được sợ.

Đại cung chủ đã sớm chuẩn bị cho chúng ta, lập tức lấy ra Hắc Lệnh, nếu không thể đánh lại, chúng ta cũng tuyệt đối không thể để cho thanh danh của Bích Thủy Cung bị đám cẩu này chà đạp.

Thề chết bảo vệ thanh danh Bích Thủy Cung...

Như được mở đường, ba mươi tân sinh đệ tử của Bích Thủy Cung liền nhất tề siết chặt hắc huyết lệnh bài trong tay căm phẫn hét lớn:

- Thề chết bảo vệ thanh danh Bích Thủy Cung.

Thề chết bảo vệ thanh danh Bích Thủy Cung.

Dứt lời liền thấy ba mươi đạo thân ảnh nhảy vọt ra ngoài, trên tay mỗi người đều là một mảnh hắc huyết lệnh bài chuẩn bị sẵn sàng được bóp nát, bọn hắn ai nấy cũng là một bộ dạng hung thần ác sát, khí thế chân chính là muốn liều mình cùng đối phương đồng quy vu tận.

Thế nhưng, ngay tại lúc ba mươi đạo thân ảnh còn cách đám người bao vây bên ngoài chưa đến mười trượng thì cẩm bào nam tử chợt nhếch miệng cười lạnh nói:

- Châu chấu đá xe.

Các vị trưởng lão, mời các vị ra tay đi.

Lần này bẻ gãy mầm non của Bích Thủy Cung, chắc hẳn bọn chúng sẽ rất là đau lòng a.

Ha ha ha ha...

Bất quá, ngay tại giữa khoảnh khắc sáu lão giả của ba đại thế lực tông môn chuẩn bị động thủ cùng ba mươi tân sinh đệ tử của Bích Thủy Cung đã sẵn sàng bóp nát Hắc Lệnh thì một cỗ kinh khủng lực lượng liền từ trên thiên không giáng xuống, uy áp tràn ra khiến cho ngay cả sáu lão giả có tu vi Luân Hồi đệ nhị cảnh cũng phải rùng mình run sợ ngã khụy xuống đất không dám thở mạnh, thanh âm lạnh lẽo nhất thời từ xa vọng tới nháy mắt đánh tan trận thế giằng co giữa hai bên:

- Hỗn xược.

Là ai cho các ngươi cái quyền đụng đến người của Bích Thủy Cung ta?

Thanh âm vừa dứt thì liền thấy một cỗ lực lượng khủng bố nháy mắt phủ phục xuống đánh văng sáu vị lão giả có tu vi Luân Hồi đệ nhị cảnh của tam đại thế lực, sau đó là một đoàn hơn mười người chậm rãi từ thiên không hạ xuống, trong đó đáng chú ý nhất chính là hai vị thiếu niên vận hắc sắc y phục dung mạo xinh đẹp tựa như trích tiên giáng trần, một trong số hai người chính là người vừa mới vung tay lên đánh bay sáu vị trưởng lão của ba cái tông môn sau khi hạ xuống liền quay qua hướng đám người Bích Thủy Cung nói:

- Tốt lắm, thật không làm mất mặt bổn cung chủ.

Lần này các ngươi làm rất tốt, từ giờ mọi chuyện giao lại cho ta cùng nhị cung chủ của các ngươi là được.

Ném ra mấy chục bình nhỏ, Lý Phi Vũ sau khi liếc mắt đánh giá qua thương thế của mấy người Lục Mẫn liền phân phó:

- Trong đây là Bồi Nguyên Đan cùng Ích Thể Đan, đem phát cho những người bị thương đi, sau đó tạm lánh qua một bên, bổn cung chủ còn cần ra mặt thay các ngươi đòi lại chút công đạo.

- Vâng, đại cung chủ...

Nhìn đám đệ tử đã tránh sang một bên, Lý Phi Vũ lúc này song đồng cũng chuyển thành một màu huyết sắc kỳ dị chợt hướng cẩm bào nam tử ở phía đối diện lạnh giọng truy vấn:

- Ngu Tà thiếu chủ, ngươi hình như là rất thiếu giáo dưỡng nha.

Nếu là phụ mẫu của ngươi đã không thể dạy tốt một tên nhi tử ngươi, vậy thì liền giao cho bổn cung chủ đi, thế nào?

Lại vươn ngón tay chỉ chỉ hai tên tu giả là thiếu trang chủ của Vân Vụ Sơn Trang Vân Việt cùng huyết bào nhân phó động chủ Xích Huyết Động, Lý Phi Vũ bày ra một bộ dạng hệt như vừa sực nhớ ra điều gì quan trọng mà nói:

- Ai da, sao ta quên mất hai người các ngươi nhỉ?

Một tên béo mập, một tên gầy còm, các ngươi hình như cũng rất thích việc khi dễ đệ tử của Bích Thủy Cung ta nhỉ?

Nói rồi không kịp để cho mấy người kia kịp trả lời, Lý Phi Vũ thoáng cái đã biến mất tại chỗ, sau đó từ phía đối diện liền liên tiếp vang lên thanh âm của người bị đánh.

"Ba, ba, ba..."

Tiếng bạt tai nặng nề chua chát vang lên, sau đó đám đông liền trông thấy ba tên nam tử vốn trước đó còn là một bộ dạng cao cao tự đại giờ đây đang ôm mặt phun ra từng ngụm máu tươi xen lẫn mấy cái răng bị đánh gãy, lúc này thanh âm lạnh lẽo u ám lại một lần nữa vang lên:

- Bản tính ta vốn không thích giết người, nhưng nếu như các ngươi vẫn còn một lần nữa dám tới khiêu khích sự nhẫn nại của ta, vậy thì liền chuẩn bị đầu thai chuyển kiếp đi.

Vươn tay dùng linh lực mạnh mẽ cường đoạt nhẫn trữ vật của ba tên nam tử vừa bị đánh xong, Lý Phi Vũ khóe môi khẽ câu lên vẽ thành một nụ cười tà dị:

- Hừ.

Đánh người của ta, cái này coi như là vật đền bù đi...

Vốn đã tính xoay người rời đi, thế nhưng khóe mắt lại trông thấy một gã tu giả trong sáu người khi nãy xông lên đang chậm rãi đem nhẫn trữ vật trên tay tháo xuống bỏ vào vạt áo, Lý Phi Vũ ánh mắt khẽ đảo lập tức vung tay về phía sáu lão giả kia một lần nữa cướp đoạt toàn bộ nhẫn trữ vật của bọn họ, nắm trong tay sáu chiếc nhẫn, Lý Phi Vũ cười lạnh nói:

- Các ngươi chắc hẳn là ra tay đánh người của Bích Thủy Cung ta không ít, cái này cũng coi như vật bồi thường.

Mấy lão giả nghe tới đây liền tức giận muốn tiến lên giành lại đồ của mình, bất quá trước khi bọn hắn kịp hành động thì Cửu U bên cạnh lại bất ngờ thả ra uy áp của cửu cấp trung kỳ yêu thú chân chính khiến cho sáu lão giả toàn thân bị đè úp sấp trên đất không dám thở mạnh.

Ném cho Long Ngạo Thiên ba cái nhẫn trữ vật, Lý Phi Vũ sau khi thu hồi sát khí quanh thân liền cười cười nói:

- Long huynh, cái này coi như bọn hắn đền tội với Long tộc các ngươi đi, ta cũng không thể mặt dày mà chiếm đoạt hết được.

Hì hì...

Nặng nề ngẩng đầu lên, lại thấy trước mặt không còn một bóng người, Ngu Tà lúc này mới giận dữ đứng bật dậy giậm chân quát lớn:

- Khốn kiếp, một lũ khốn kiếp.

Lần này về ta phải tới cầu thái gia gia thay ta đòi lại công đạo...

Nghe Ngu Tà giận dữ kêu gào, một lão giả là trưởng lão của Ngạo Thiên Tông liền liếc mắt nhìn đám đông đệ tử đã bị uy áp khi nãy chấn ngất đang từ từ tỉnh lại, sau đó chậm rãi tiến tới gần cẩm bào nam tử trầm giọng nói:

- Thiếu chủ sai rồi.

Vị kia nếu thực sự động sát tâm thì e là tất cả chúng ta không một ai có thể sống sót, thế nhưng hắn lại chỉ chấn ngất đám đệ tử của ba đại tông môn mà không hề hạ sát thủ, điều này chứng tỏ hắn còn chưa thực sự muốn giết người.

Thiếu chủ, nếu ngươi vẫn muốn đi đến chỗ Thái thượng trưởng lão cầu tình thì chúng ta cũng không thể nhắm mắt làm ngơ nhìn cả tông môn bị hủy trong tay ngươi đâu.

Túc lão, chúng ta đi, đám đệ tử này dẫu sao vẫn cần đi vào bí tàng để rèn luyện thêm...

Trợn trừng mắt nhìn hai vị trưởng lão mang theo mấy chục tên đệ tử rời đi, Ngu Tà sau đó chỉ còn biết hít sâu vài hơi cố nén giận dữ nhanh chóng đuổi theo, lấy tu vi Hóa Thần Cảnh trung kỳ của hắn nếu muốn ở lại đây thì chẳng khác nào là đang tự tìm đường chết.

Bên kia Ngu Tà bởi vì hành động lần này mà ăn trái đắng, bên này đám người Lý Phi Vũ sau khi đi đến một sơn cốc nhỏ bên cạnh một cái thác nước cao chừng hơn mười trượng thì liền dừng lại để nghỉ chân, nhìn mấy người Lục Mẫn đã khôi phục hơn phân nửa khí sắc, Lý Phi Vũ khẽ thở ra một hơi chậm chậm tiến tới cúi đầu áy náy nói:

- Xin lỗi, lần này là do bổn cung đã liên lụy đến các ngươi rồi.

Nếu không phải năm xưa bổn cung ngó lơ tên nam tử chết tiệt kia để cho hắn ôm hận thì có lẽ hôm nay các ngươi đã không gặp bất trắc...

Vội vã đứng dậy thi lễ, mấy người Lục Mẫn bởi vì bị hành động của vị cung chủ xinh đẹp này dọa cho một trận mà sắc mặt vốn mới hồng hào trở lại một chút liền lập tức trắng xám như tờ giấy, thanh âm run rẩy lập tức vang lên:

- Đại... đại cung chủ...

Người không cần xin lỗi a...

- Đại cung chủ... là chúng thuộc hạ không làm tròn chức trách...

- Đại cung chủ...

Biết là Lý Phi Vũ đang tự trách, Cửu U vốn đứng ở tại một bên liền tiến lên giúp hắn giải trừ tình cảnh ngại ngùng:

- Được rồi, ca, lần này chúng ta cũng không ngờ tới lại bị mấy tên kia tập kích a, ngươi cũng đừng có tự trách nữa...

- Phải a Phi Vũ huynh, lần này bọn họ dám động đến cả tộc nhân của Long tộc thì cũng phải nhận định trước là mất một vài miếng thịt rồi...

Nghe Long Ngạo Thiên nói, lại nhớ đến ba cái tát khi nãy giáng lên mặt đám người kia mới khiến cho trong lòng Lý Phi Vũ dần dần nguội lại, nhanh chóng đem mấy chiếc nhẫn trữ vật cùng đồ đạc bên trong đổ ra ngoài, tiếp theo ở tại sơn cốc yên tĩnh liền xuất hiện tình cảnh phát quà khích lệ của Lý Phi Vũ giành cho đám đệ tử, vô số tài nguyên tu luyện, pháp bảo cùng công pháp liền bị hắn lục tung lên đem phát cho từng đệ tử trong cung, số còn lại thì để giành đem về phân phát cho những đệ tử khác, qua lần này Lý Phi Vũ liền âm thầm hạ quyết tâm tìm đủ mọi cách giúp cho thế lực của Bích Thủy Cung lớn mạnh hơn nữa.

Nhiều ngày sau, rốt cuộc thì đám người Long Ngạo Thiên cũng bởi vì tìm được tinh huyết của Viễn Cổ Long Côn liền rời đi, lúc này cũng chỉ còn lại đám người của Bích Thủy Cung ở lại bí tàng, mà vị Lý cung chủ này chính là đang ngồi vắt vẻo tại trên một cành cây thô to cách mặt đất hơn mười trượng, bên cạnh hắn là Cửu U cùng ba người Lục Mẫn, mấy người bọn hắn giờ đây đều đang hướng ánh mắt theo dõi trận chiến của ba mươi tên đệ tử với sáu đầu yêu thú cấp sáu trung kỳ.

Uể oải ngáp dài một cái, Lý Phi Vũ sau khi nhìn thấy một nhóm năm tên đệ tử đã thành công giết được một đầu Địa Giáp Ma Tê cấp sáu trung kỳ liền gật gù tán thưởng nói:

- Ừm, không tệ.

Kỹ năng quần công rất tốt, tuy là còn chút rối loạn nhưng rất nhanh đã lấy lại được bình tĩnh.

Lục Nhạn, để bọn hắn nghỉ ngơi thêm một lúc nữa rồi tiếp tục thả ra một đầu yêu thú cấp sáu hậu kỳ, nhân cơ hội này liền để bọn hắn rèn luyện nhiều thêm một chút đi.

Vốn Lý Phi Vũ cho rằng cứ như vậy an ổn huấn luyện đệ tử trong cung cho đến khi bí tàng đóng lại, chỉ là mọi chuyện lại không được như hắn mong nghĩ. Ngay tại lúc nhóm đệ tử cuối cùng thành công giết được đầu yêu thú gọi là Xích Diễm Sư Hùng cấp sáu trung kỳ thì bất ngờ liền có một đám người trên thân vận bạch sắc y phục đạp phi kiếm xuất hiện, dẫn đầu đám đông gần trăm người này chính là một nữ tử xinh đẹp lành lùng cưỡi trên một thanh phi kiếm màu băng lam pha chút trắng sữa.

Nhìn thấy có người đến, đám đệ tử của Bích Thủy Cung lập tức xếp thành đội hình cảnh giác đứng tại một bên, tên nam tử trước đó là người gào lên dẫn dắt các đệ tử khác liều mình với đám người của Ngu Tà giờ đây đã được xem là đại đệ tử liền tiến lên trước lạnh giọng hỏi:

- Các ngươi là ai, tại sao lại ở một bên lén quan sát chúng ta chiến đấu cùng yêu thú?

Nhìn thấy nam tử trước mắt tu vi chỉ mới là Truy Tiên Cảnh trung kỳ mà lại dám hướng nữ tử xinh đẹp kia bày ra bộ dáng không hề có chút kiêng dè, một tên nam tử vận bạch y tu vi đạt tới Truy Tiên Cảnh hậu kỳ lập tức xách kiếm lên chỉ thẳng về phía nam tử của Bích Thủy Cung đứng đối diện quát:

- Chỉ là một tên tu giả Truy Tiên Cảnh trung kỳ nhỏ bé mà cũng dám ở trước mặt Bạch sư tỷ của chúng ta quát tháo, ngươi là đang muốn chết sao?

Tuy là không biết nhị vị cung chủ đang ở đâu, bất quá có tình cảnh của mấy ngày trước cảnh tỉnh cho nên nam tử bên phía Bích Thủy Cung cũng không sợ đối phương mạnh hơn mình mà siết chặt cây hắc côn thô ráp của mình chỉ thẳng mặt bạch y nam tử đáp:

- Ta mặc kệ các ngươi là ai, bất quá nơi đây là nơi Bích Thủy Cung ta tập luyện săn giết yêu thú, các ngươi nếu như biết điều thì liền tránh đi, đừng khiến cho hai bên lâm vào tình thế khó xử.

Trông thấy thanh hắc sắc trường côn trong tay nam tử kia vậy mà xuất hiện huyết sắc linh văn, tên bạch y nam tử lập tức quay qua hướng nữ tử đang đạp phi kiếm thấp giọng thốt lên:

- Bạch sư tỷ, tên nam tử kia hắn tu vi chỉ là Truy Tiên Cảnh trung kỳ mà đã sở hữu một kiện pháp bảo thượng phẩm rồi.

Bạch sư tỷ, tỷ xem chúng ta...

- Lấy.

Lạnh lùng phun ra một chữ, bạch y nữ tử sau đó liền để cho mấy chục tên đệ tử có tu vi mạnh hơn một chút sau lưng nhảy ra, ý đồ rất rõ ràng chính là muốn cướp đoạt nội đan cùng tinh hồn yêu thú mà đám người Bích Thủy Cung vừa mới giết được, quan trọng hơn vẫn là cây hắc sắc trường côn của gã nam tử khi nãy.

Nhận ra đám người vận bạch y kia hẳn là muốn cướp đoạt kiện thượng phẩm pháp bảo hắc côn trong tay, nam tử lập tức vung côn lên cản lại công kích từ đám người áo trắng, những đệ tử của

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio