"Nè, các người nhìn đủ chưa?" Thượng Quan Băng Nguyệt nhìn họ.
"E hèm! Chúng ta đi!" Công Tôn Gia Khánh lên tiếng sau đó đi trước.
"Nè, anh đợi ta với!" Thượng Quan Băng Nguyệt chạy theo.
"Anh nói xem, Hoàng Thái Hậu là người như thế nào? Có khó chìu không? Sẽ không phạt ta vì chuyện đêm qua chứ?" Thượng Quan Băng Nguyệt đi song song với Công Tôn Gia Khánh tò mò mà lo lắng lên tiếng hỏi.
"Chuyện đêm qua????" Một giọng nói nam tử tò mò vang lên. Người này là Thập Lục Vương Gia Công Tôn Tuấn Khanh tuổi. Là người thích xem náo nhiệt và không chịu ngồi yên.
"Xem ra Hoàng Thượng của chúng ta hoàn toàn trưởng thành rồi." Một nam tử khác cũng lên tiếng. Người này là Bát Vương Gia Công Tôn Bảo Bình tuổi. Là người điềm tĩnh nhưng cũng không thích yên lặng.
Theo giọng nói, Thượng Quan Băng Nguyệt cùng Công Tôn Gia Khánh nhìn lại phía sau. Chỉ nhìn thấy nam tử đang đi tới.
"THAM KIẾN HOÀNG THƯỢNG, HOÀNG THƯỢNG VẠN TUẾ VẠN TUẾ VẠN VẠN TUẾ!!!!" Cả cùng khom người chắp tay hành lễ.
"Miễn lễ!" Công Tôn Gia Khánh lạnh lùng nói.
"Tạ Hoàng Thượng!" Cả tiếp tục đồng thanh.
"Tham kiến vị Vương Gia, vị Vương Gia Thiên Tuế Thiên Tuế Thiên Thiên Tuế!" Nhóm Cung Nữ Thái Giám đi theo Công Tôn Gia Khánh đồng loạt quỳ xuống thỉnh an người mới đến.
"Đứng dậy hết đi!" Công Tôn Bảo Bình phất tay.
"Hoàng Thượng đây cũng là đến Vĩnh Thọ Điện sao?" Nhị Vương Gia Công Tôn Tâm Tiến tuổi nhìn Công Tôn Gia Khánh hỏi. Là người đầy tâm cơ nhưng bề ngoài không thể hiện.
"Không lẽ các vị Hoàng Huynh cũng vào Cung vì Hoàng Thái Hậu triệu kiến sao?" Công Tôn Gia Khánh vẫn lạnh lùng hỏi.
"Nói không chừng việc này cũng nhờ Hoàng Thượng rồi..." Ngũ Vương Gia Công Tôn Thành tuổi. Là người có tính cách bốc đồng.
"Đệ cùng Bát Ca vào Cung thỉnh an Mẫu Hậu thì gặp Nhị Hoàng Huynh cùng Ngũ Hoàng Huynh, cùng nhau đến đây thì gặp Thập Tứ Ca." Công Tôn Tuấn Khanh lanh chanh nói vào. Mắt lén nhìn sang Thượng Quan Băng Nguyệt, thật đúng là một tiên nữ hạ phàm mà.
"Bát Ca, Thập Tứ Ca cùng Nhị Hoàng Huynh và Ngũ Hoàng Huynh? Xem ra người mới tới này là chia làm phe rồi, theo phe Hoàng Thượng, còn lại thì chính là không hoà thuận với Hoàng Thượng rồi. Theo cách xưng hô thì cái Nhị Hoàng Huynh cùng Ngũ Hoàng Huynh này không phải theo phe Hoàng Thượng rồi! Haizzzzz.... Hoàng Thất chính là Huynh Đệ tương tàn mà!" Thượng Quan Băng Nguyệt thở dài.
"Xin hỏi Hoàng Thượng, vị Tiểu Mỹ Nhân này là.... Hình như trước đây chưa từng gặp mặt!" Công Tôn Thành nổi lên máu háo sắc trong người nhìn sang Thượng Quan Băng Nguyệt.
"Ngươi nhìn gì mà nhìn? Còn nhìn nữa là Bổn Tiểu Thư để ong chích ngươi thành giò heo!" Thượng Quan Băng Nguyệt nhìn ánh mắt hắn thì không có cảm tình lên tiếng.
"Ngươi hỗn xược!" Công Tôn Thành thẹn quá hoá giận.
"Ngươi mới hỗn xược, cả nhà ngươi đều hỗn xược...!" Nói đến đây Thượng Quan Băng Nguyệt liền bịt miệng lại, mắt hơi nhìn sang Công Tôn Gia Khánh bên cạnh.
Những người còn lại cũng lần lượt nhìn sang Công Tôn Gia Khánh, đợi chờ hắn nổi giận lôi nàng đi chém đầu. Nhưng đợi chờ chỉ là sự im lặng bình thường của hắn, gương mặt không cảm xúc.
"Gia Khánh, anh đừng giận. Ta không cố ý mắng anh đâu!" Thượng Quan Băng Nguyệt ngây thơ, thấy hắn không trả lời nghĩ là hắn tức giận đến không nói nên lời nên bàn tay nhỏ nhắn khẽ nắm tay áo hắn lay nhẹ, nũng nịu nói.
"Bây giờ Trẫm và Ngũ Hoàng Huynh không còn chung nhà nữa nên câu nói của nàng không bao gồm Trẫm bên trong. Nhưng nàng cũng đừng đi quá xa, Huynh ấy dù sao cũng là Vương Gia!" Hàm ý trong câu nói của Công Tôn Gia Khánh khiến mọi người có mặt ở đây đều ngạc nhiên, hắn nói như vậy là cho nàng Kim Bài Miễn Tội, không ngờ hắn lại sủng nàng như vậy. Chỉ duy nhất có nàng là không hiểu.
"Là ý gì?" Thượng Quan Băng Nguyệt ngây ngô hỏi.
"Ý là nàng đừng làm chuyện gì quá đáng là được!" Công Tôn Bảo Bình lên tiếng giải thích. Bảo Bình hiểu câu nói của Công Tôn Gia Khánh còn có ý nghĩa khác nữa. Hắn là Thiên Tử nước, không thể tuỳ tiện làm việc gì, mặc dù biết Công Tôn Thành và Công Tôn Tâm Tiến nhiều lần vượt quy nhưng không có bằng chứng đầy đủ nên không thể công khai trừng phạt nên mới để cho nữ nhân không có tâm cơ như nàng khiêu khích bọn họ. Nhưng hắn lại không có ý đem nàng thành quân cờ, chỉ là thấy nàng miệng lưỡi lanh lẹ và Công Tôn Thành có ý bất chính với nàng nên để nàng xả giận chút.