Xuyên không: sống một cuộc đời khác

chương 177

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Hơn bốn mươi cựu binh của núi Thiết Quán, núi Miêu Miêu được Trương Lương giao cho Trịnh Phương.

Còn lại là đội cận vệ của Kim Phi, giao cho trưởng đội cận vệ Thiết Chuỳ, ngay cả hỏi Trương Lương cũng chẳng thiết.

Chỉ có lúc Kim Phi cần người, Trương Lương mới tập hợp cựu binh, bình thường mọi người đều tự phụ trách địa bàn của bản thân.

Như vậy Trương Lương cũng không quá mệt, năng lực của Trịnh Phương, Thiết Ngưu, Thiết Chuỳ cũng được rèn luyện và bộc lộ.

Đương nhiên, làm như vậy cũng có mặt hại, ví dụ như thời gian lâu rồi, Trịnh Phương vì quá tự do mà cũng có khả năng sẽ nảy sinh những ý định khác.

Thế nhưng nghi ngờ thì không dùng, đã dùng thì không nghi ngờ, nếu như đã quyết định sử dụng Trịnh Phương thì nên cho đối phương đủ sự tín nhiệm, nếu không thì việc gì cũng cần Kim Phi đích thân đi làm, vừa mệt chết mà lại chẳng thể lớn mạnh.

Bận rộn trong xưởng chế luyện cả một buổi chiều, tới lúc Kim Phi ra khỏi xưởng chế luyện thì trời đã tối.

“Tướng công, chàng định để cho mấy cô gái đó ở cùng với xác chết một đêm thật sao?”

Lúc ăn cơm, Quan Hạ Nhi liếc nhìn ra bên ngoài: “Trời đã tối rồi, chắc là họ sẽ sợ hãi lắm nhỉ?”

“Đây là công việc sau này của họ, nếu sợ thì cứ rút lui là được”.

Kim Phi đặt bát cơm xuống, đứng lên nói: “Ta đến Đả Cốc Trường xem sao, nàng muốn đi không?”

“Ta không thèm đi”.

Quan Hạ Nhi lắc đầu.

Dù Đả Cốc Trường bị đảo lộn một lần nhưng đi ngang qua bên cạnh vẫn có thể ngửi được mùi máu tanh thoang thoảng.

“Vậy nàng ngủ sớm đi, ta không biết lúc nào mới về, đừng đợi ta”.

Kim Phi đứng lên nói vọng ra bên ngoài: “Thiết Chùy, chuẩn bị hai đèn lồng”.

Đời trước Kim Phi đã quen với thành phố khắp nơi đều có đèn đường, dù có vài con phố vắng vẻ không có đèn đường cũng sẽ có đèn từ những nhà cao tầng hắt ra, chứ không phải không nhìn thấy gì.

Đại Khang lại không có đèn đường, trời vừa tối, nếu có ánh trăng thì không sao, dù sao Đại Khang chưa bị ô nhiễm công nghiệp, bầu không khí rất trong lành, gặp lúc trăng tròn, thậm chí phụ nữ có mắt tinh tường cũng có thể xỏ kim dưới trăng.

Nhưng đến cuối tháng hoặc đầu tháng hoặc lúc thời tiết không tốt, không nhìn thấy trăng, đêm tối trong núi như một tàn đêm bất tận.

Nếu không có đèn lồng trong đêm tối như vậy, người ta hệt như bị mù, đừng nói là đi đường, dù ban đêm có vào chòi tranh, có khi rơi xuống vực.

Hôm nay là ngày cuối tháng, bầu trời không có một ngôi sao, nói giơ tay không thấy năm ngón cũng không nói quá chút nào.

Hai thân vệ cầm đèn lồng đi trước, Kim Phi đi ở giữa, Thiết Chùy đi sau cùng chậm rãi đi về phía cổng làng.

Kim Phi bảo các cô gái ở cùng thi thể qua đêm là vì muốn cho các cô lớn gan hơn, dĩ nhiên sẽ không sắp xếp đèn lồng cho các cô.

Cả Đả Cốc Trường đều tối như mực, chỉ

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio