Lúc Tiểu Ngọc đi gọi Trần Văn Viễn, Cửu công chúa đã chuyển tin chiến sự cho Châu Nhi.
Châu Nhi không chỉ bảo vệ an toàn và sinh hoạt hàng ngày của Cửu công chúa, bây giờ còn phải xử lý một số công việc sắp xếp tài liệu đơn giản.
Mặc dù ban nãy đã nghe Tiểu Ngọc bẩm báo, nhưng giờ nhìn thấy tin chiến sự, lòng Châu Nhi vẫn cứ rạo rực không yên.
Nhưng cô ấy cũng đã phát hiện ra một vấn đề. Hi Châu khác Vị Châu.
Mấy trăm dặm vùng phía Bắc Vị Châu đều là dãy núi quanh co, người Đảng Hạng muốn tiến đánh Đại Khang với quy mô lớn, chỉ có thể đi qua một con đường là Thanh Thủy. Gốc.
Nhưng địa hình của Hi Châu chủ yếu là hoang mạc, người Đảng Hạng nếu đi từ đường biên giới mấy trăm dặm quanh co, vậy thì bất cứ lúc nào đều có thể tiến vào Đại Khang.
Phát hiện tâm trạng của Cửu công chúa khá tốt, thế là Châu Nhi bèn h ạ, đất Hi Châu có khá nhiều nơi đi qua là vào được Đại Khang, tiên sinh chỉ phòng thủ ở kênh Hoàng Đồng, ngộ nhỡ người Đảng Hạng đi từ nơi khác tiên vào Đại Khang thì phải làm sao ạ?”
“Không cần lo lắng”
Dù sao bây giờ cũng không vội, Cửu công chúa bèn đi tới trước bản đồ, chỉ vào vị trí của Hi Châu, giảng giải cho Châu Nhi nghe: “Hi Châu là vùng hoang mạc, vốn là nơi đất rộng người thưa, người dân ở đó nghe được. thông báo của đội Chung Minh, hoặc là đã trốn vào các quận hoặc các huyện của Hi Châu, hoặc là đã đi theo đội buôn đến Xuyên Thục tránh nạn!
Lần này quân chinh chiến phía Nam mà Lý Lăng Duệ dẫn theo không giống như quân chinh chiến phía Nam lần trước, cơ bản đều là ky binh, mang thêm khẩu phần lương thực cho mấy ngày, cưỡi ngựa là có thể chạy ra khỏi Hi Châu.
Nhưng lần này Lý Lăng Duệ chỉ tổ chức đại quân mười mấy vạn người, hơn nửa trong số đó là bộ binh, còn có một khối lượng lương thực khổng lồ cung cấp cho đại quân, nếu Lý Lăng Duệ dẫn theo đại quân mười mấy vạn người tiến vào Hi Châu thật, phu quân sẽ dẫn người cắt đứt đường tiếp tế của bọn họ, đến lúc đó bọn họ muốn tìm được cái ăn cũng khó!”
“Đây có phải là kế vườn không nhà trống mà tiên sinh từng nói không ạ?” Châu Nhi nghiêng đầu hỏi.
“Đúng vậy, đây chính là kế vườn không nhà trống. “Vườn không” chính là thành lũy cao và chắc, ngăn cản kẻ địch, “nhà trống” chính là dọn dẹp sạch sẽ các khu vực xung quanh, sơ tán dân chúng, để cho kẻ địch không kiếm được vật liệu.”
Cửu công chúa thở dài nói: “ u cũng là một phen hao người tốn của, nhưng cũng là cách phòng ngự hữu hiệu nhất.”
“Ta hiểu rồi” Châu Nhi gật đầu, đặt tin chiến sự lên giá sách.
Thiết Thế Hâm đứng bên cạnh thấy Châu Nhi đã hỏi xong, bèn cất lời: “Nói đến vườn không nhà trống, lão thần cũng có một câu hỏi”
Nếu như vẫn làm quan trong triều, lúc trước khi đại thần và hoàng đế nói chuyện, cần phải suy xét lời nói cẩn thận, bằng không nếu nói sai nhất định phải chịu hậu quả rất nghiêm trọng.
Nhưng Cửu công chúa là một người thực tế, dưới tác động của Kim Phi, cũng đã hình thành tính cách có lời cứ nói thẳng.
Thiết Thế Hâm khôn ngoan như vậy, tới làng Tây Hà chưa được mấy ngày đã phát hiện ra tình trạng này, cũng điều chỉnh rất nhanh lẹ.
Biết Kim Phi và Cửu công chúa đều thích nói thẳng, Thiết Thế Hâm lập tức thay đổi, thử nghiệm bỏ các thói quen khi còn làm quan.
Mấy tháng tiếp theo, Thiết Thế Hâm đã quen với phong cách điều hành và hiệu suất của Cửu công chúa, hơn nữa ông †a càng thích bầu không khí hiệu suất cao này.
Cho nên trong lòng có nghỉ vấn, Thiết Thế Hâm bèn hỏi trực tiếp.
Cửu công chúa gật đầu: “Thiết đại nhân mời nói!”
“Nếu Lý Lăng Duệ ra lệnh cho binh lính đóng quân tại chỗ, chỉ phái ky bi tiến đến Đại Khang, vậy phải làm như thế nào?” Thiết Thế Hâm hỏi.
Thật ra thì đây cũng là thủ đoạn mà người Đảng Hạng sử dụng từ những năm trước.
Tốc độ của ky binh rất nhanh, cho dù dân chúng Hi Châu thực hiện vườn không nhà trống, nhưng bọn họ cưỡi ngựa mấy ngày là có thể rời khỏi khu vực Hi Châu, tiến vào đất Tần.