Một Quan Hạ Nhi luôn dịu dàng, lúc này lại nói với vẻ mặt nghiêm túc: "Muội còn nói ta, muội xem muội đang làm cái gì? Tóc của đứa trẻ còn chưa khô, muội đã sai người đưa tấu chương đến tận giường, muội còn cần thân thể này nữa hay không hả?”
"Tỷ tỷ, có chút việc chính trị khẩn cấp mà tối qua ta chưa làm xong, sắp xếp xong là hết rồi."
Cửu công chúa vốn mạnh mẽ, bây giờ lại dè dặt giải thích.
"Việc chính trị gì đó quan trọng hơn cơ thể của muội sao? Quan Hạ Nhi nói.
“Không phải đương gia đã tìm Thiết Thế Hâm giúp muội sao, có việc thì muội bàn giao cho mấy người Thiết Thế Hâm và Tiểu Ngọc không được sao?”
"Tỷ tỷ, có một số chuyện có thể giao cho bọn họ làm, nhưng có một số chuyện cần đích thân muội làm, nếu không †a sẽ sớm trở nên giống phụ hoàng, bị các quan thần che mắt, người dân sắp không sống được nữa mà vẫn cho rằng thiên hạ thái bình."
Cửu công chúa nói: "Tấu chương đưa tới trong tay ta, đều cần đích thân ta xem xét và phê duyệt."
"Ta không hiểu việc chính trị, nhưng ta biết muội mới sinh con xong đã làm việc ngay, cơ thể sẽ bị kiệt sức!", Quan Hạ Nhi cau mày nói.
"Tỷ tỷ nói đúng, Vũ Dương biết sai rồi, Châu Nhi, cất toàn bộ tấu chương đi, ta không xem nữa!"
Cửu công chúa định ngoan ngoãn vâng lời đã, trước tiên phải dụ Quan Hạ Nhi đi rồi nói tiếp.
Tiếc là Quan Hạ Nhi căn bản không mắc lừa, quay mặt về phía Bắc Thiên Tâm, nói: "Thiên Tâm, muội
đi cất hết tất cả tấu chương đi!"
Cửu Công chúa nhìn thấy Bắc Thiên Tâm sắp ra tay, đột nhiên sốt ruột, đưa tay ra giữ chặt tấu chương: "Tỷ tỷ, mấy tấu chương này thật sự rất quan trọng, tỷ để ta xem xong, ta đảm bảo xem xong sẽ đi nghỉ ngơi."
"Tấu chương gì đó quan trọng hơn cơ thể của muội hả?” Quan Hạ Nhi nói, lại ra hiệu với Bắc Thiên Tâm.
"Tỷ tỷ, đây là tấu chương về việc giao lương thực và quần áo mùa đông cho phu quân, cần phải phê duyệt càng sớm càng tốt." Cửu công chúa giải thích: "Tỷ tỷ, tỷ cũng biết hiện tại phía Bắc rất lạnh, phu quân dẫn quân đi chinh chiến ngoài đó, chúng ta không thể giúp gì khác được, nhưng phải cung cấp. lương thực và quần áo mùa đông."
Nghe thấy việc tấu chương có liên quan đến Kim Phi, quan Hạ Nhi trầm mặc.
"Tỷ tỷ, xem tấu chương không phải công việc tay chân, nên sẽ không mệt đâu."
Cửu công chúa thấy vậy việc đánh bắt thời cơ nói: "Ta bảo đảm với tỷ, xem xong mấy cái này ta sẽ không xem nữa!"
Quan Hạ Nhi nghĩ một lúc, ngẩng đầu nhìn về phía Châu Nhi: "Châu Nhi, dọn dẹp phòng bên cạnh một chút, ta sẽ ở cữ với Vũ Dương!"
Kim Phi mặc dù không xây cung điện cho Cửu công chúa, nhưng lại xây một đại viện cho riêng cô ấy, bên cạnh phòng ngủ chính có ba phòng phụ.
Một trong những phòng phụ được làm thư phòng tạm thời, ngoài ra hai phòng còn lại là nơi ở của Châu Nhi và hai thị nữ còn lại của Cửu công chúa.
"Tỷ tỷ, sao tỷ có thể ở phòng phụ được chứ?" Cửu công chúa nghe thấy điều này lại lo lắng hơn.
Nếu để Quan Hạ Nhi sống ở đây, sau này cô ấy đừng hòng nghĩ tới việc phê chuẩn tấu chương.
Nhưng Quan Hạ Nhi vẫn kiên quyết như cũ: "Phòng phụ thì sao, tốt hơn gấp trăm lần căn phòng ở nhà mà mẹ đẻ ta từng sống!"
Nói xong cô cũng không đợi Cửu công chúa phản đối, nói thẳng với Bắc Thiên Tâm: "Thiên Tâm, bảo Nhuận Nương bế bé con tới, ta muốn ở đây với Vũ Dương đến đầy tháng rồi về!"
Bắc Thiên Tâm gật đầu, xoay người rời đi.
Châu Nhi nhìn Cửu công chúa với vẻ mặt bối rối, không biết nên làm gì?
Xuất thân hoàng gia, tình yêu gia đình là điều xa xỉ, Khánh. phi luôn bận rộn với việc cung đấu, bận cố gắng làm hài lòng Trần Cát, bận giúp đỡ nhà họ Khánh, ít quan tâm đến cô ấy.
Trần Cát mặc dù thích Cửu công chúa, nhưng hoàng tử công chúa tổng cộng có vài chục, Cửu công chúa chỉ là một trong số đó mà thôi.
Sau khi đến làng Tây Hà, Cửu công chúa mới thực sự cảm thấy như đang ở nhà.
Điều này khiến Cửu công chúa vô cùng trân quý.
Quan Hạ Nhi chuyển vào đây, Cửu công chúa mặc dù cảm thấy không tự do lắm, nhưng cũng biết Quan Hạ Nhi thực sự quan tâm cô ấy, cô ấy cười miễn cưỡng gật đầu với Châu Nhị, tỏ ý bảo cô ấy dọn dẹp phòng.