Đêm hôm ấy, Trần An Tiệp rời khỏi doanh trại quân Đảng Hạng chinh chiến phía Nam, đón gió quay về phía nam kênh Hoàng Đồng trong đêm.
Từ khi bức tường đá ở đầu phía bắc và những ngọn núi nhỏ ở hai bên Hoàng Đồng được xây dựng, chiến đấu chưa từng dừng lại.
Dưới sự điều khiển của Lý Lăng Duệ, binh lính Đảng Hạng đứng xếp hàng leo lên tường đá, tấn công trận địa quân Thục, muốn kéo đổ quân Thục.
Chiêu này rất đơn giản, không nói đến Kim Phi cùng Trương Lương, mà ngay cả Trần Phượng Chí và rất nhiều tướng lĩnh bình thường đều có thể đoán được đây là kế sách làm địch mệt mỏi của Lý Lăng Duệ.
Nhưng càng là chiêu đơn giản như vậy, càng khó phá giải.
Lúc mới bắt đầu, binh lính quân Thục nhờ vào ưu thế máy bắn đá cung nỏ hạng nặng và vũ khí, vững vàng áp chế quân địch.
Nhưng sau thời gian dài, người Đảng Hạng công kích mãi không dừng, quân Thục dần dần có hơi không chống đỡ nổi.
Đánh trận là một chuyện cực kỳ tiêu hao thể lực, quân Thục cũng không phải làm bằng sắt, dựa vào cảm xúc mạnh mẽ và niềm tin chống đỡ qua ngày đầu tiên, sau đó hơi không chịu nổi.
Đại Tránh phụ trách chỉ huy ở tiền tuyến nhanh chóng phát hiện tình huống này, muốn thay binh lính ở trước mặt trận để họ nghỉ ngơi, thế nhưng người Đảng Hạng hoàn toàn không cho bọn họ cơ hội.
Vừa phát hiện quân Thục có dấu hiệu thay người, công kích của người Đảng Hạng sẽ trở nên cực kỳ hung mãnh, cắn chặt quân Thục, hoàn toàn không cho bọn họ cơ hội thay quân.
Nhóm quân Thục đầu tiên chống đỡ đi hai ngày một đêm, đến buổi sáng ngày thứ ba thực sự không chịu được nữa, thương vong dần dần tăng lớn, Đại Tráng không thể không cưỡng ép tiến hành thay quân.
Lần đầu quân Thục thương vong quy mô lớn cũng chính vào lúc này.
Nhưng nếu không thay quân thì tổn thất sẽ càng lớn, Đại Tráng quy định mỗi ngày tiến hành thay quân hai lần.
Hai ngày sau đó, quân Thục trả giá thương vong thê thảm gần hai phần số người mới tổng kết ra được một quá trình thay quân hoàn chỉnh, thương vong cũng hạ thấp xuống.
Người Đảng Hạng phát hiện không có cơ hội gì, cuối cùng công kích cũng không còn mãnh liệt như trước.
Hai bên xem như tiến vào một loại trạng thái bình thường hóa chiến tranh, thương vong của hai bên cũng vì vậy mà giảm bớt.
Nhưng sáng ngày hôm sau khi Trần An Tiệp trở lại đại doanh quân Tần vương quân, chiến đấu ở hai đầu nam bắc kênh Hoàng Đồng đều trở nên mãnh liệt.
Còn mãnh liệt hơn lúc trận chiến mới bắt đầu!
Dù là quân Đảng Hạng hay là quân Tân vương, tất cả đều giống như thủy triều, liều mạng tấn công vào trận địa quân Thục.
Đặc biệt là quân Đảng Hạng ở phía bắc, không chỉ phát động công kích từ tường đá,mà còn có không ít người bò xuống tường đá theo thang dây, công kích công sự mà quân Thục xây ở kênh Hoàng Đồng.
Quân Thục bị đánh trở tay không kịp, mặc dù cuối cùng vẫn giữ vững trận địa, nhưng thương vong lại vô cùng nghiêm trọng.
"Lý Lăng Duệ và Trần An Tiệp đều điên rồi sao, đây chính là đánh theo kiểu không cần mạng!”
Tả Phi Phi nhìn chằm chằm và bản đồ, vẻ mặt trầm trọng nói: "Đánh như này, cho dù bọn họ đánh hạ được kênh Hoàng Đồng, thì thương vong cũng sẽ cực kỳ cao đúng không?"
Quân Thục chiếm ưu thế địa hình và vũ khí, muốn giết chết một binh lính quân Thục, quân Đảng Hạng và quân Tân vương ít nhất phải chết mất ba bốn người.
Cho nên theo Tả Phi Phi thấy, cách đánh hiện giờ của Lý Lăng Duệ và Trần An Tiệp, hoàn toàn là một loại tự sát đả thương địch một trăm, tự tổn hại ba bốn trăm.
"Xem ra bọn họ đã biết viện quân của chúng ta sắp đến rồi, cho nên mới được ăn cả ngã về không như thết"
Kim Phi lạnh giọng nói: "Lệnh cho sư đoàn 5 và sư đoàn 13 chuẩn bị sẵn sàng, đi tiếp viện cho tiền tuyến bất cứ lúc nào."
Vì để đối phó với kế sách làm kẻ địch mệt của quân địch, Kim Phi tạm thời chia quân Thục ở kênh Hoàng Đồng thành ba tiểu đội tác chiến, thay phiên tác chiến.
Một đội ngày một đội đêm, còn một đội thay phiên nghỉ ngơi, vậy thì có thể cam đoan nhân viên hộ tống nghênh chiến với trạng thái tốt nhất.
Sư đoàn 5 và sư đoàn 13 là hai đội quân đang thay phiên nghỉ ngơi lúc này, một đội đóng ở phía nam, một đội đóng ở phía bắc.
Nhiệm vụ chủ yếu của bọn họ chính là ứng phó khẩn cấp.
Không may kẻ địch đột nhiên tập kích, bọn họ phải ngay lập tức đi chiến đấu.