Xuyên không: sống một cuộc đời khác

chương 2756: họ cần phải trở về rồi

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Tốt xấu gì Tân vương cũng chỉ kêu gào đôi câu, đến phiên Trần An Tiệp, vị thái tử đất Tân này lại càng kém hơn cha mình, hắn bị dọa đến mức vừa khóc vừa thét gào, nhưng cuối cùng cũng không chạy thoải khói trát đao.

Máu tươi nhiễm đỏ mặt đất, vách đá khắc tên liệt sĩ cũng bị dính không ít máu lên trên.

“Các huynh đệ, ta biết chưa bắt được Lý Lăng Duệ, các ngươi hãy chờ thêm một chút, nhất định có một ngày, ta sẽ tiêu diệt toàn bộ Đảng Hạng, báo thù cho các vị!”

Kim Phi bưng một chén rượu đổ xuống đất: “Các vị, yên nghỉ đi! Muôn dân sẽ không quên công ơn của các vị!”

“Các huynh đệ, hãy an nghỉ đi!”

Trương Lương cũng rưới xuống một chén rượu: “Tiêu cục sẽ chăm sóc tốt cho người nhà của các ngươi!”

Đoàng đoàng đoàng!

Pháo hoa nổ tung trên bầu trời, lễ truy điệu đã hoàn toàn kết thúc.

Sau khi đi từ khu nghĩa trang về, Quan Hạ Nhi trở lại phòng nhỏ của mình bắt đầu thu dọn đồ đạc.

Họ cần phải trở về rồi.

Trong phòng chỉ huy tác chiến, Trương Lương đang ở đây sắp xếp công việc.

Mặc dù đã hết chiến đấu, nhưng sau khi quân đội rút khỏi, cần giữ lại một số nhân viên hộ tống để họ xử lý các công việc còn lại của khu nghĩa trang, và chăm sóc người bị thương.

Kim Phi phụ trách định hướng chiến lược, rất ít khi tham dự vào mấy công việc cụ thể thường ngày.

Lần này cũng giống như vậy, sau khi quay về từ khu nghĩa trang, Kim Phi chưa tới phòng chỉ huy họp ngay, y về nhà đá trước, thu dọn bản vẽ và thiết bị thí nghiệm của mình.

Chu trình chế tạo đạn pháo cũng không phức tạp, qua vài ngày huấn luyện, Kim Phi đã đào tạo ra một đám trợ thủ.

Những trợ thủ chế tạo đạn pháo đã đạt đến tiêu chuẩn Kim Phi đưa ra, tốc độ nhanh hơn nhiều so với một mình y làm, A Quyên cũng không cần lo lắng vấn đề đạn nữa.

Khoảng thời gian trước Kim Phi đã viết thư gửi về, ra lệnh cho Mãn Thương chuẩn bị dây chuyền sản xuất mới.

Chờ sau khi y về, bèn có thể bắt tay vào công tác chế tạo súng trường nạp sau ngay.

Ngày thứ hai ăn sáng xong, đội quân bắt đầu trở về.

Kim Phi vốn muốn ngồi phi thuyền, vậy thì tốc độ đi về sẽ nhanh hơn gấp mấy lần, nhưng lại bị Quan Hạ Nhi và Trương Lương ngăn cản.

Mặc dù nói dạo này không nhìn thấy chim ưng, nhưng không ai dám bảo đảm không có gián điệp Đảng Hạng đang núp trong bóng tối.

Mặc dù phi thuyền và dù nhảy đều do Kim Phi chế tạo ra, nhưng Kim Phi chưa có lần nào thử nhảy dù, ngộ nhỡ bị chim ưng tấn công giữa đường, hoặc chim ưng lại tấn công tất cả số phi thuyền hiện tại của Kim Phi, thế thì quá nguy hiểm.

Chiến dịch kênh Hoàng Đồng nguy hiểm và đáng sợ như thế Kim Phi còn vượt qua được, nếu y chết trên đường trở về, thế thì oan uổng biết bao!

Kim Phi thấy thái độ kiên quyết của đám người Quan Hạ Nhi, cũng không nằng nặc đòi ngồi phi thuyền nữa, đồng ý đi xe ngựa về.

“Đông Đông, muội cũng lên đây ngồi đi!”

Quan Hạ Nhi vén rèm xe, nhìn Đường Đông Đông nói.

“Không cần đâu.” Đường Đông Đông đang ngồi trên lưng ngựa lắc đầu: “Ngồi trong xe khó chịu lắm, ta cưỡi ngựa là được!”

Quan Hạ Nhi quay đầu nhìn, thấy Kim Phi vẫn cắm cúi nhìn bản vẽ, đầu cũng không thèm ngẩng lên, không khỏi thở dài.

Đường Đông Đồng là người chuyển đến nhà Kim Phi sớm nhất, lúc đó mọi người trong làng đều cho là, cô ấy sẽ là tiểu thiếp đầu tiên của Kim Phi, nhưng hai người cứ né tránh vấn đề ý, mãi đến khi Cửu công chúa ban hôn, mời xác lập quan hệ.

Quan Hạ Nhi vốn cho rằng, sau khi được ban hôn, hai người có thể đàng hoàng ở chung.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio