Xuyên không: sống một cuộc đời khác

chương 2785: phu quân nói rất có lý

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Loại bỏ chúng có thể giảm bớt đáng kể những khó khăn hiện tại ở Xuyên Thục.

Tuy nhiên, Kim Phi lắc đầu, bác bỏ đề nghị của Cửu công chú lặc dù các trận chiến ở thành Du Quan và Hi Châu đều thắng lợi, nhưng Đông Man và Đảng Hạng vẫn còn đó, hai năm qua bọn họ đều gặp tai ương, có thể chó cùng rứt giậu bất cứ lúc nào.

Người Đông Man chỉ có thể đi về phía nam từ thành Du Quan, nơi này có Thiết Tử Ca bảo vệ, cho nên cũng không có vấ gì lớn, vì thế chúng ta phải tập trung đề phòng Đảng Hạng”

*Ý phu quân là phải diệt Đảng Hạng trước?" Cửu công chúa không khỏi ngồi thẳng dậy.

"Đảng Hạng cách xa ngàn dặm, ở giữa vẫn còn có đất Tần và đất Tấn, làm sao có thể dễ dàng tiêu diệt như vậy?"

Kim Phi nói: “Ý ta là, trước tiên hãy đòi lại đất Tần và đất Tấn, nắm quyền chủ động phía bắc trong tay, sau đó cân nhắc đối phó với Đảng Hạng, Đông Man rồi mới thu phục Giang Nam.

"Chúng ta đã thu hồi được một nửa đất Tần, được dân chúng ủng hộ rất tích cực, bây giờ phu quân cũng đã giết chết Trần Lương Phong và Trần An Tiệp, đất Tân hiện đang hỗn loạn, muốn thu phục chắc chẳn không khó."

Cửu công chúa thấp giọng phân tích: "Nhưng ngược lại Trần Vĩnh Trạch khá phiền toái, là một cục xương khó gặm!"

"Càng khó gặm thì càng phải gặm cho nhanh, hắn đã thông đồng với đám Đông Man rồi, nếu chờ hẳn thông đồng với Đảng Hạng thì sẽ càng phiền phức hơn bây giờ, nói không chừng đám người Thiết Ngưu sẽ phải bỏ mạng ở thành Vị Châu!" Kim Phi lạnh lùng nói.

Thành Vị Châu và Xuyên Thục cách nhau hàng trăm dặm, hoạt động như một vùng đất biệt lập.

Tấn Vương không cần làm gì khác, chỉ cần phong tỏa nguồn cung cấp lương thảo đến Vị Châu là đủ để đám người Thiết Ngưu phải đau đầu.

Trên thực tế, Tấn Vương cũng đã làm như vậy. Trước đây, nhân viên hộ tống của đất Tân và quân Trấn

Viễn đều được Kim Phi điều đến Hi Châu, nguồn cung ứng lương thảo đến thành Vị Châu bị cắt đứt.

Cũng may lúc trước khi Thiết Ngưu phái người đi bắt Tấn Vương đã đồng thời phái người tấn công huyện thành của Tấn Vương, cướp lương thảo của binh lính huyện phủ đi.

Số lượng nhân viên hộ tống ở thành Vị Châu không nhiều lắm, lô lương thảo này đủ để bọn họ trụ được một thời gian.

Nhưng nếu Tấn Vương thật sự thông đồng với Đảng Hạng, một nam một bắc bao vây thành Vị Châu, tình hình của bọn Thiết Ngưu sẽ rất nguy hiểm.

"Phu quân nói rất có lý, nói một cách tương đối, phương bắc quan trọng hơn, về phần Giang Nam thì quả thực có thể tạm để đó." Cửu công chúa gật đầu nói.

"Chúng ta không cần phải vội thu phục Giang Nam, nhưng chúng ta cũng không thể hoàn toàn buông tay." Kim Phi nhắc nhở: “Công tác răn đe phải tiếp tục. Nếu ai ức hiếp dân thường, chúng ta phải trấn áp bằng biện pháp kiên quyết!”

"Phu quân yên tâm, ta đã hạ lệnh rồi, bọn họ đang để mắt tới Giang Nam, chỉ cần có thổ phỉ hay ác bá xuất hiện, đội tác chiến đặc biệt sẽ lập tức đi tiêu diệt bọn chúng!”

Cửu công chúa đáp: "Ngoài đội tác chiến đặc biệt, ta còn phát phát tờ rơi kêu gọi người dân Giang Nam đến Xuyên Thục để học tập. Ta sẽ tổ chức họ chống lại địa chủ và quyền quý trước khi chúng ta giành lại Giang Nam.”

"Tốt lắm, đến đây, thưởng một cái!" Kim Phi nghe vậy, y ôm lấy Cửu công chúa hôn một cái.

"Đừng hôn!" Cửu công chúa tức giận đẩy Kim Phi, nhưng lại bị Kim Phi thuận tay kéo vào lồng ngực, hai người cùng nhau ngã xuống.

Kim Phi vừa nghịch đôi gò bồng đào của cô ấy vừa nói: “Chúng ta vừa chỉ bàn chuyện đối ngoại, đối nội cũng không thể lơ là được.”

"Đối nội?" Cửu công chúa hỏi: "Ý phu quân là công xưởng sao?"

"Không chỉ công xưởng, mà cả nông nghiệp và thủy lợi." Kim Phi cho biết: "Thời tiết hai năm qua có chút bất thường, chúng ta phải dự trữ nhiều lương thực hơn, cũng phải tích cực xây dựng các dự án thủy lợi, đề phòng lũ lụt hoặc hạn hán, có vậy thì cũng sẽ không đến nỗi không có cái mà ăn... à, tiến độ của công trình đập Đô Giang thế nào rồi?"

Dự án đập Đô Giang có liên quan đến toàn bộ lưu vực Xuyên Thục, và Kim Phi vẫn luôn coi trọng chuyện này. Tuy nhiên, chiến tranh liên miên nên y không có thời gian để hỏi thăm.

"Cách đây không lâu Ngụy Đại Đồng có dâng lên một tấu chương, xem ra tiến độ của đập Đô Giang cũng rất tốt. Tuy nhiên, ta không am hiểu về thủy lợi, trong làng cũng không có chuyên gia liên quan đến lĩnh vực này nên tạm thời gác lại.”

Khi Cửu công chúa nói xong, cô ấy cao giọng hô: "Châu Nhi, vào đây một chút!”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio