Xuyên không: sống một cuộc đời khác

chương 2789: ta về tối hôm qua

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

"Tiên sinh, ngài về khi nào vậy?"

Nữ công nhân ở ký túc xá phía tây trong làng, khi Kim Phi trở về cũng không làm ra động tĩnh gì quá lớn, các cô ấy thậm chí còn không biết Kim Phi đã trở về.

"Về từ tối hôm qua rồi." Kim Phi hỏi: "Tại sao chỉ có mấy người các ngươi ở đây, Mãn Thương, Vạn Hạc Minh đâu?"

"Thiếu gia Hạc Minh và Tả sư phụ, Lưu tiên sinh đã ở trong xưởng được hai ngày hai đêm, Vũ Hồng tỷ tỷ vừa mới đến đưa Hạc Minh đi rồi, Tả đại nhân và Lưu tiên sinh cũng về rồi"

Một nữ công nhân trả lời.

Vạn Hạc Minh là đệ tử của Kim Phi, mặc dù không có thực lực, nhưng lại có địa vị rất cao, cũng chính là vì tỷ tỷ của cậu bé có thể khống chế được cậu bé.

"Bọn họ đang làm cái gì vậy?" Kim Phi tò mò hỏi.

"Xe hơi nước!" Một nữ công nhân chỉ là xưởng phía sau.

Kim Phi đi theo vào trong xưởng, lập tức nhìn thấy một chiếc xe bốn bánh được đặt ở khoảng trống ở trung tâm xưởng.

Xe bốn bánh có kiểu dáng của xe ngựa, nhưng thể tích lớn hơn xe ngựa truyền thống rất nhiều, phía sau có gắng máy hơi nước.

Điều khiến Kim Phi ngạc nhiên là máy hơi nước này không hề nhỏ, lớn hơn một cỡ so với máy dùng trên ca nô.

"Không phải nói là Vạn Hạc Minh muốn thu nhỏ máy hơi nước sao, tại sao lại càng ngày làm càng lớn chứ?" Kim Phi hỏi.

"Hạc Minh thiếu gia và Tả đại nhân làm càng nhỏ, nhưng khí lực của máy hơi nước loại nhỏ không đủ dùng, xe chạy. trên đất bằng phẳng còn được, kéo theo đồi hoặc là leo dốc thì máy hơi nước loại nhỏ không thể di chuyển được."

Nữ công nhân trả lời: "Hạc Minh thiếu gia không còn cách nào khác, chỉ có thể sử dụng máy hơi nước lớn hơn."

"Ta biết rồi." Kim Phi bừng tỉnh gật đầu.

Tỷ lệ chuyển đổi năng lượng nhiệt của máy hơi nước rất thấp, công nghệ sản xuất hiện tại chưa đủ tiên tiến và độ chính xác không đủ cao nên máy hơi nước được sản xuất ra còn tương đối thô sơ.

Phi thuyền và ca nô một cái chạy dưới nước, một cái bay trên trời, lực ma sát tương đối nhỏ, sức mạnh của máy hơi nước loại nhỏ được coi là đủ dùng, nhưng để đặt lên xe thì không được.

"Được rồi, chờ đám người Hạc Minh đến, ngươi bảo bọn họ đến tìm ta"

Kim Phi quyết định đưa ra một số hướng dẫn cho Vạn Hạc Minh, để tránh cho cậu ta dẫn Tả Chi Uyên và Lưu Bất Quần càng lúc càng đi xa hơn vào con đường sai lầm.

Mãn Thương và Vạn Hạc Minh đều không có ở đây, Kim Phi cũng không hỏi về tiến độ nghiên cứu của máy tiện, dẫn theo đám người Thiết Chùy đi đến học viện sư phạm Kim Xuyên.

Còn cách học viện sư phạm Kim Xuyên hơn trăm thước, Kim Phi đã nghe thấy tiếng đọc sách truyền đến từ phía học viện.

Thứ đang học chính là Tam Tự Kinh do Kim Phi biên Soạn.

Kim Phi đi theo tiếng đọc sách đến cửa sau của phòng học, nhìn thấy Lục Liễu đang đứng trên bục giảng.

"Kim tiên sinh, ta còn tưởng ta nhìn nhầm rồi chứ, thực sự là ngài sao?"

Phương Linh Quân bước từ trong nhà ra, kích động nói: "Chẳng trách sáng sớm đã nghe tiếng chim khách hót ở trước cửa rồi, hóa ra là tiên sinh sắp đến! Tiên sinh về khi nào vậy?"

Kim Phi quay lại nhìn, đúng là bây giờ trên cây trong sân vẫn đang có hai con chim khách hót líu lo.

"Ta về tối hôm qua, ăn sáng xong thì đến học đường."

Kim Phi chắp tay hành lễ với Phương Linh Quân: "Phương tiên sinh, trước đây ta hứa sẽ hỗ trợ toàn diện cho công tác giáo dục, kết quả lại không làm được, ta xin lỗi tiên sinh trước!"

"Kim tiên sinh, ngài nói như vậy là muốn tát ta sao, trách ta không nên đi tìm Thiết Thế Hâm đòi tiền, không nên kích động bệ hạ?" Phương Linh Quân hỏi.

Thiết Chùy nghe vậy, không khỏi cau mày.

Phương Linh Quân nói như vậy, khiến anh ta vô cùng khó chịu.

Nhưng Kim Phi không quan tâm, y tìm Phương Linh Quân đến chủ trì công việc giáo dục, cũng chính là vì coi trọng tính cách ngay thẳng này của ông ta.

Nếu thực sự tìm được một quan chức kỳ cựu để quản lý giáo dục, Kim Phi thực sự sợ rằng ông ta sẽ giống như vị giáo sư tuyên dương chủ nghĩa ích kỷ kiếp trước bị sinh viên cướp lấy micro, rồi đánh học sinh lệch cả hàm.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio