“Bẩm tiên sinh, hai con kênh chính đã được hoàn thành”
Ngụy Đại Đồng đáp: “Còn mấy cái cũng đều đã gần xong, có thể hoàn thành trong vòng hai tháng.”
“Hãy tạm dừng các dự án dài hạn gần kênh chính, di chuyển người dân đến gần kênh chính, tập trung đảm bảo ưu tiên tiến độ thi công kênh chính, phấn đấu thông nước kênh chính trước khi lũ về”.
Kim Phi nói quyết định của bản thân: “Lát nữa ta sẽ viết thư cho Trần Văn Viễn, để anh ta đăng thêm một số bản tin lên nhật báo Kim Xuyên, huy động càng nhiều người càng tốt, nếu có thể, hãy tranh thủ thông nước cách kênh nhánh sắp hoàn thành!"
Đời trước, hai cha con Lý Băng đã dùng mười mấy năm để thi công kênh nước.
Nhưng số người bọn họ có thể huy động khi đó có hạn, công cụ của họ cũng rất lạc hậu.
Nhờ cuộc đấu tranh chống lại cường hào để phân chia đất đai, quyền kiểm soát của Kim Phi ở Xuyên Thục đại khái đã hoàn thành, cùng với sự tuyên truyền của nhật báo Kim Xuyên, ảnh hưởng của Kim Phi trong dân chúng còn mạnh hơn cả cha con Lý Băng.
Hiện giờ vẫn đang trong thời kỳ làm nông nhàn rỗi, nếu Kim Phi đứng lên kêu gọi thì chäc chẳn sẽ có rất nhiều người hưởng ứng.
Càng nhiều người thì sức mạnh càng lớn, dù không có máy móc hiện đại nhưng chỉ cần có đủ người tham gia thì việc hoàn thiện các kênh chính còn lại trước khi mùa lũ đến cũng không phải là không thể.
Thật ra Ngụy Đại Đồng đã nghĩ tới phương pháp này từ lâu, nhưng ông ta biết gần đây Xuyên Thục đang gặp khó khăn về tài chính. Mặc dù ông ta biết Trương Lương và Khánh Hoài đã chiếm đoạt kho thóc ở Giang Nam, nhưng vì để xây dựng công trình thuỷ lợi đã bỏ ra số tiền rất lớn, Ngụy Đại Đồng thực sự không thể mở miệng yêu cầu Kim Phi đưa thêm nữa.
Cuối cùng ai ngờ Kim Phi lại chủ động nhắc lại chuyện này.
Ngụy Đại Đồng vừa hưng phấn vừa có chút xấu hổ: “Tiên sinh, nếu có thể phát động càng nhiều người dân thì đương nhiên rất tốt, nhưng chúng ta không đủ tiền bạc lương thực...”
“Ngài không cần lo lắng chuyện tiền bạc lương thực, sẽ sớm được giao tới.” Kim Phi tự tin nói.
Sau khi Trương Lương và Khánh Hoài chiếm được kho thóc ở Giang Nam, Trấn Viễn số hai đã không ngừng kéo. lương thực từ Giang Nam trở về.
Chẳng qua, Trấn Viễn số 2 quá lớn nên không thể đi vào. kênh nước, chỉ có thể gỡ lương thực xuống bến tàu trên sông Gia Lăng, sau đó được vận chuyển về nội địa bằng ca-nô và Xe ngựa.
Trước khi Kim Phi đến đã cố ý cho người đi hỏi, có lẽ mấy ngày này lương thực sẽ được chuyển đến Tây Xuyên.
“Có tiền bạc, lương thực thì tốt rồi!”
Ngụy Đại Đồng nghe nói vấn đề tiền bạc lương thực đã được giải quyết thì thở phào nhẹ nhõm rồi hỏi:
“Thời tiết mùa xuân tương đối ôn hòa, nhìn chung biến động không quá mạnh. Trước mắt, ta chỉ mở một kênh chính thì có thể hoàn thành việc xả lũ, nếu mực nước sông Kim Mã dâng cao gần mức cảnh báo, ta sẽ mở rộng kênh chính khác.
Có hai kênh chính để xả lũ, đồng thời có thể câu giờ để tranh thủ xây dựng các kênh khác, tiên sinh thấy thế nào?”
*Ý tưởng này không có vấn đề gì, nhưng những năm gần đây thời tiết đã khác trước, cho nên chúng ta không thể hoàn toàn tham khảo kinh nghiệm lịch sử" Kim Phi nhắc nhở.
Ngoài xu hướng giảm nhiệt độ chung, đặc điểm chính của thời kỳ tiểu băng hà là có nhiều hiện tượng thời tiết cực đoan hơn.
Huống hồ, cho dù không phải thời kỳ tiểu băng hà, ở đời trước Kim Phi cũng đã trải qua những thay đổi khắc nghiệt về thời tiết vào mùa xuân.