Cách mà Kim Phi và Hồng Đào Bình nghĩ đến là thay đổi kết cấu xà ngang số ba.
Mặc dù cách này không ảnh hưởng đến tính ổn định của thân thuyền, chỉ là phải hy sinh một phần không gian trên khoang thuyền, khi bốc dỡ hàng hóa cũng cần phải đi vòng thêm vài bước.
Nhưng so với việc chờ đợi thêm vài tháng thì cách này nhiều nhất cũng chỉ cần bốn năm ngày là có thể hoàn thành việc cải tạo. Điều này đã khiến cho Kim Phi và Hồng Đào Bình vô cùng hài lòng rồi.
Hai người lại tắng ca suốt đêm, sau khi tiến hành kiểm nghiệm phương án này nhiều lần, xác nhận không có vấn đề gì, sáng sớm ngày hôm sau đã khởi động kế hoạch cải tạo.
Để đề phòng lại xuất hiện chuyện gì ngoài ý muốn, Kim Phi gần như tham gia vào toàn bộ quá trình thi công cải tạo.
Kim Phi tự mình tham gia, vậy nên cho dù là thuộc hạ của Hồng Đào Bình, hay là công nhân đến từ Kim Xuyên cũng đều vô cùng nghiêm túc, năng suất làm việc cũng cao hơn lúc trước rất nhiều.
Công việc ban đầu dự kiến hoàn thành trong năm ngày, chỉ cần bốn ngày là đã hoàn thành.
Trước khi Kim Phi và Hồng Đào Bình đặt ra phương án, các công nhân khác cũng không hề rảnh rỗi, họ vẫn luôn làm những công việc khác.
Sau khi công việc cải tạo kết thúc, việc xây dựng Trấn Viễn số 3 cũng đã kết thúc toàn diện.
Kim Phi lại tốn thêm một ngày để thực hiện một cuộc kiểm tra lớn với Trấn Viễn số 3, sau khi xác nhận không có vấn đề gì, y cử hành một nghi thức đơn giản, Trấn Viễn số 3 chính thức xuống nước.
Cùng với âm thanh vang dội của máy hơi nước, hai ống khói ở boong trước và sau của Trấn Viễn số 3 đồng thời phun ra khói cuồn cuộn.
Sau đó tiếng còi vang lên, dưới sự hộ tống của ca-nô, nó từ từ tiến về phía nam.
Tiếp đó tốc độ càng lúc càng nhanh, nó cũng ngày càng đi xa.
“Tiên sinh, thực sự không kiểm tra thêm lần nữa sao?” Hồng Đào Bình có phần lo lắng hỏi.
Dựa theo quy trình thông thường, sau khi thuyền lớn xuống nước, thì phải để thuyền trống chạy trên biển vài ngày, kiểm tra xác nhận xem không có vấn đề gì nữa, mới chính thức đưa vào sử dụng.
Nhưng trước khi Trấn Viễn số 3 xuống nước, Kim Phi đã lệnh cho toàn bộ thành viên của Đội máy lên thuyền, chạy thẳng về Giang Nam vận chuyển lương thực.
“Ta đã kiểm tra rồi, không có gì phải thử cả” Kim Phi tự tin xua tay.
Đối với Đào Hồng Bình mà nói, máy hơi nước là trang bị động lực tiên tiến nhất trên thế gian này, nhưng đối với Kim Phi mà nói, kết cấu của máy hơi nước thực sự quá đơn giản.
Nếu như không phải máy hơi nước loại lớn có yêu cầu về gang khá cao, trước mắt kỹ thuật đúc khối thép lớn của xưởng sắt thép ở Kim Xuyên vẫn chưa theo kịp thì Kim Phi đã có thể sản xuất hàng loạt từ lâu rồi.
Hôm qua y đã kiểm tra vài lần, chỉ cần máy hơi nước có thể vận hành thành công ngay từ lần đầu tiên thì cơ bản sẽ không có vấn đề gì khác.
Bởi vì lúc trước xà ngang số 3 đã làm chậm trễ mấy ngày trời, Kim Phi không muốn lãng phí thêm nhiều thời gian hơn trong việc thử nghiệm.
Y cho rằng điều này cũng không cần thiết.
Hồng Đào Bình thấy Kim Phi tự tin như vậy cũng không nói thêm gì nữa.
Khi nhìn thấy Trấn Viễn số 3 đã biến thành một chấm đen nhỏ, bèn hỏi: “Tiên sinh, phải làm gì tiếp theo?”
“Trước khi ta đến đây, Mãn Thương đã dẫn theo người sản xuất nhiều bộ phận của thuyền lầu, sau khi Trấn Viễn số 3 chất lương thực ở Giang Nam xong thì sẽ về lại Kim Xuyên, sau đó kéo bộ phận của thuyền lầu lại đây.”
Kim Phi nói: “Mấy ngày này, chúng ta phải nhanh chóng dọn dẹp xưởng đóng thuyền, đợi khi bộ phận thuyền lầu đến, phải tiến hành lắp ráp ngay lập tức!”
“Rõ!” Hồng Đào Bình gật đầu, lập tức chạy về, bắt đầu tổ chức nhân viên dọn dẹp xưởng đóng thuyền.