Với các thủy thủ mà nói, có những thứ này đã đủ rồi!
“Tiên sinh yên tâm, cho dù chúng ta để mạng lại trong biển, cũng nhất định phải hoàn thành nhiệm vụ tiên sinh đã giaol”
Thủy thủ cầm đầu chắc là người đọc sách, phát hiện không khí khá ổn, dẫn đầu làm gương tốt: “Vì Đại Khang, muôn chết không từ!”
“Vì Đại Khang, muôn chết không từ!”
Các thủy thủ đều hét to theo.
“Ta thay người dân Đại Khang, cảm ơn sự cao cả của các vị!"
Kim Phi nghiêm túc chào kiểu quân đội với các thủy thủ. Đám người Thiết Chùy cũng vội hành lễ theo.
Không phải Kim Phi đang khoe khoang, mà thật sự kính phục những thủy thủ này.
Y chỉ phát một mệnh lệnh, làm thêm một chiếc thuyền chiến, còn những thủy thủ này lại thật sự phải mạo hiểm mạng sống, có thể quay về không cũng chưa chắc.
“Mọi người không cân cảm thấy tiên sinh và ta để mọi người đi chết, vì lần đi xa này, tiên sinh đã cố ý chế tạo cho mọi người một chiếc thuyền chiến bọc thép, sóng gió có to hơn nữa cũng đánh không lật được, hơn nữa còn trang bị cả máy hơi nước cho thuyền chiến bọc thép!”
Trịnh Trì Viễn cao giọng nói: “Hơn nữa tiên sinh từng cầu cao nhân cho một tấm bản đồ hàng hải đi tới đại lục mới, các người chỉ cần đi theo bản đồ hàng hải, thì sẽ không xảy ra chuyện gì!”
“Thuyền chiến bọc thép có máy hơi nước?” “Lại còn có bản đồ hàng hải?” Các thủy thủ nghe xong, vô cùng kinh ngạc vui mừng.
Vừa nãy lực chú ý của họ chủ yếu đặt vào cây lương thực và đại lục mới, không chú ý tới thuyền chiến bọc thép.
Theo thủy thủ thấy, cái gọi là thuyền chiến bọc thép chính là con thuyền gỗ của thủy quân được bọc một tầng áp giáp ở bên ngoài thôi.
Bây giờ Trịnh Trì Viễn nhắc lại lần nữa, bọn họ mới nhận ra, thuyền chiến bọc thép có thể không giống với tưởng tượng của họ lắm.
Trước không nói cái khác, chỉ mỗi chuyện được trang bị máy hơi nước, đã đủ khiến bọn họ kích động rồi.
Thuyền của thủy quân toàn là thuyền buồm, lúc thuận gió còn dễ nói, nếu gặp phải gió ngược, mặc dù cũng có thể lái theo hình chữ Z, nhưng cần điều chỉnh cánh buồm nhiều lần, tốc độ cũng rất chậm.
Gặp phải thời tiết gió bão càng không cần nói.
Ba năm trước lúc một đội thuyền thủy quân đang truy kích hải tặc, gặp phải gió bão, đã mất bảy chiếc thuyền, cuối cùng chỉ một chiếc quay về được.
Chiếc quay về này cũng gần như báo hỏng rồi.
Nếu được trang bị máy hơi nước, gặp phải gió bão, bọn họ có thể trốn thoát được.
Còn có bản đồ hàng hải, tỉ lệ thành công trong lần đi xa này của bọn họ ít nhất cũng có thể tăng lên mấy phần!
Mưu sinh là bản năng của mọi sinh vật. Mặc dù các thủy thủ đã sẵn sàng làm vật tế, nhưng có thể sống, quay về còn có thể hưởng thụ đại ngộ của anh hùng, ai mà bằng lòng chết chứ?
Khoảnh khắc này, các thủy thủ đầu cảm thấy tương lai đầy sáng ngời.
“Trịnh tướng quân, xin hỏi bản đồ hàng hải ở đâu, có thể cho chúng ta xem thử không?” Thủy thủ dẫn đầu hỏi.
“Gấp cái gì? Bây giờ còn chưa làm ra thuyền bọc thép đâu, các ngươi còn phải huấn luyện một thời gian rất dài, có đây thời gian để nhìn!”
Trịnh Trì Viễn liếc xéo thủy thủ tiểu đội trưởng: “Bản đồ hàng hải rất quan trọng, tạm thời không hợp để công khai, sau này ta sẽ tìm từng người các ngươi.”
Thủy thủ tiểu đội trưởng nghe xong, không nói gì nữa, các thủy thủ khác cũng không có dị nghị gì với chuyện này.
Vì bọn họ cũng hiểu rõ tính quan trọng của bản đồ hàng hải.
“Quốc sư đại nhân, xin hỏi trên đại lục mới mà ngài nói có người không?” Thủy thủ tiểu đội trưởng lại nhìn Kim Phi hỏi.
“Chắc là có đấy." Kim Phi đáp.
Theo lịch sử đời trước ghi lại, bây giờ chắc thổ dân đang sống ở châu Mỹ, bọn họ đã sáng tạo ra văn hóa Maya độc đáo.
Nam Mỹ cũng có vài tộc người khác. “Nếu gặp người bản địa, chúng ta nên giải quyết thế nào?”
Tiểu đội trưởng đội thủy thủ lại hỏi.