Có Hàn Phong cung cấp vị trí và dẫn đường, trong vòng hai ngày Chung Ngữ đã khống chế bốn kho lương thực, tình trạng thiếu lương thực tạm thời đã được giải quyết, trật tự bên trong thành Thư Châu cũng đã ổn định lại.
Kết quả là Khánh Hoài bèn tập hợp nhân lực bắt đầu công tác giáo dục tư tưởng và việc khai thác mỏ đồng.
Tin tức truyền về Xuyên Thục, lúc này Kim Phi và Cửu công chúa mới thở phào nhẹ nhõm.
"Địa chủ quý tộc đều là những tên chủ chưa thấy quan tài chưa đổ lệ, nên thẳng tay giết một nhóm, bọn họ mới biết sợ!"
Trong cuộc họp buổi sáng thường lệ ở ngự thư phòng, Thiết Thế Hâm giận dữ nói.
"Ngay cả con thỏ nổi nóng còn cắn người, trong binh pháp nói ba thiếu một, nếu đồn kẻ địch vào đường cùng, kẻ địch sẽ liều chết phản kháng!" Kim Phi lắc đầu nói: "Giết chỉ là trị ngọn không trị gốc, thỉnh thoảng sử dụng một lần thì được, nhưng nếu sử dụng thường xuyên, chỉ bị phản tác dụng, khiến địa chủ quý tộc thành chó cùng rứt giậu."
"Điều này cũng đúng, " Thiết Thế Hâm nói: "Nếu khiến kẻ địch không thấy được chút hy vọng nào, bọn họ sẽ cảm thấy dù sao cũng phải chết, trước khi chết cũng không thể để lương thực lại cho chúng ta."
"Chính là đạo lý này, " Kim Phi gật đầu, sau đó nhìn về phía Tiểu Ngọc: "Bên phía Lương ca tiến triển thế nào?"
"Tiến triển rất thuận lợi, đã chiếm lĩnh một khu mỏ sắt, một khu mỏ đồng và bảy kho lương thực, cuối năm sẽ có thể bắt đầu thuê thợ để tiếp tục làm việc ở khu vực khai thác mỏ." Tiểu Ngọc gật đầu.
Sau đó Tiểu Ngọc và Thiết Thế Hâm lại báo cáo cho Kim Phi và Cửu công chúa một ít tình báo quan trọng trong hai ngày gần đây, sau đó thì giải tán.
Cửu công chúa thấy Kim Phi đứng dậy nên cô ấy đi tới giá quần áo phía trước cầm áo khoác của Kim Phi lên giúp y mặc lên người: "Phu quân, gần đây chàng bận bịu việc gì tại phòng thí nghiệm vậy?”
Mấy ngày gần đây, phần lớn thời gian Kim Phi đều ở trong phòng thí nghiệm, Cửu công chúa không khỏi tò mò y lại đang mày mò cái gì.
"Bận cho nàng một bất ngờ thật lớn!" Kim Phi cười trả lời.
"Bất ngờ lớn gì cơ?" Cửu công chúa hỏi với vẻ mặt đầy mong đợi.
"Nói ra rồi thì còn gì là bất ngờ lớn nữa?" Kim Phi mặc áo khoác, đẩy cửa đi.
Tiêu cục Trấn Viễn có thể làm chủ tình thế nhanh như vậy, có liên quan chặt chẽ tới phát minh của Kim Phi, có thể nói nếu không có những vũ khí do Kim Phi phát minh thì cũng không có chính quyền Xuyên Thục hiện tại.
Cửu công chúa vô cùng hiếu kỳ với phát minh của Kim Phi, cũng vô cùng coi trọng chúng, không bao lâu sau khi Kim Phi rời đi, Cửu công chúa cũng đi theo đến phòng thí nghiệm.
Còn cách rất xa đã nghe được tiếng âm ầm của máy hơi nước từ trong phòng thí nghiệm truyền tới.
Phòng thí nghiệm thuộc khu vực cấm của làng Tây Hà, nghiêm cấm người ngoài đến gần. Nhưng Cửu công chúa không phải là người ngoài, cô ấy là thê tử của Kim Phi, cũng là đương kim Hoàng đế, nhân viên hộ tống gác cửa thấy Cửu công chúa tới, vội vàng hành lễ.
Sau khi đứng dậy anh ta định đi vào thông báo, lại bị Cửu công chúa chặn lại: "Không cần thông báo, trẫm vào xem một chút là được rồi."
Nhân viên hộ tống do dự một lúc, cuối cùng vẫn gật đầu.
Mới vừa tiến vào viện, Cửu công chúa đã nghe được tiếng la kích động của Vạn Hạc Minh: "Thành công rồi, tiên sinh, chúng ta thành công rồi!"
Trong lòng Cửu công chúa càng tò mò hơn, bèn dẫn Châu Nhi tiến vào phòng thí nghiệm.
Phòng thí nghiệm này vốn là xưởng luyện gang, về sau Mãn Thương xây dựng xưởng mới ở ngoài làng, nơi này được Kim Phi đổi thành phòng thí nghiệm, dùng để tiến hành một số thí nghiệm cần không gian.
Lúc Cửu công chúa đi vào, thấy giữa xưởng có một máy hơi nước, bên cạnh máy hơi nước còn đặt một cục sắt quấn đầy dây đồng.
Nhưng nhóm người Kim Phi, Vạn Hạc Minh, Tả Chi Uyên đang trong căn phòng nhỏ bên cạnh phòng thí nghiệm, Vạn Vũ Hồng và mấy người giúp việc nằm ở cạnh cửa trông chừng.
"Đây là thứ gì?"
Cửu công chúa đi tới phía trước cục sắt, nghiêng đầu tò mò xem.
Vạn Vũ Hồng nhận ra được có người tiến vào, quay đầu nhìn thử, đúng lúc thấy Cửu công chúa chuẩn bị chạm tay vào cục sắt.