Xuyên không: sống một cuộc đời khác

chương 4209: chẳng trách gì cơ?

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

"Ta không có lựa chọn nào khác", Hàn Trầm cười khổ nói: "Mặc dù ta có thể giải quyết mâu thuẫn nội bộ, nhưng vấn đề lương thực thì không giải quyết được.

Khi lương thực cạn kiệt, quận Phụng Đài và quận Nguy Lăng bách tính sẽ chết đói khắp nơi, nghĩa quân cũng sẽ tan rã.

Đợi đến lúc đó mới tới quy thuận thì thà rằng ta tới đây ngay khi bản thân vẫn còn khả năng khống chế nghĩa quân.

'Từ góc độ khách quan mà nói, như vậy đối với người dân quận Phụng Đài và quận Nguy Lăng sẽ tốt hơn.

Với cá nhân ta mà nói, tiền đồ của ta cũng sẽ có lợi. Đối với Bệ hạ và quốc sư mà nói, cũng tự nhiên có được hai quận. Vậy là ai cũng có lợi!"

"Hàn tiên sinh, kỳ thực tiên sinh có thể tiếp tục chiếm những quận thành xung quanh để thu lương thảo từ đó. Như vậy là có thể cầm cự thêm một thời gian".

"Càng chiếm được nhiều lãnh thổ, chúng ta càng cần phải nuôi sống nhiều binh lính và người dân.

Chỉ riêng quận Phụng Đài và quận Nguy Lăng đã khiến ta đau đầu rồi. Càng chiếm được nhiều lãnh thổ, sau này sẽ để lại một mớ hỗn độn lớn hơn”, Hàn Trầm lắc đầu.

"Ngươi cũng khá khiêm tốn", Kim Phi gật đầu: "Ta đã hiểu mục đích của ngươi, nhưng đột nhiên tiếp quản hai quận đối với chúng ta mà nói cũng là một gánh nặng lớn, chúng ta cần phải đánh giá tình hình một chút mới có thể cho ngươi đáp á.

"Vâng!"

Hàn Trầm chắp tay rồi theo Châu Nhi rời đi.

Sau khi hắn rời đi, Cửu công chúa nhìn Kim Phi hỏi: “Phu quân, chàng nghĩ thế nào?”

"Người này lời nói và hành động khá giống giang hồ, nhìn không giống một thư sinh mà giống người lăn lộn trên giang hồ hơn", Kim Phi đáp.

"Theo tin tức thu thập được, Hàn Trầm này mười bảy tuổi đã bỏ nhà đi chu du thiên hạ. Suốt mười năm qua hắn đã đi qua rất nhiều nơi, thường xuyên đi cùng các nhân viên hộ tống thương nhân, cho nên lời nói và hành động khá giống lữ khách giang hồ”, Tiểu Ngọc nói.

"Chẳng trách", Kim Phi khế gật đầu. "Chẳng trách gì cơ?" Cửu công chúa hỏi.

"Chẳng trách lúc đầu hắn có thể tự mình dụ dỗ bọn thổ phi, về sau vào sào. huyệt của bọn thổ phỉ rồi còn có thể trở thành đại đương gia. Hoá ra là do hắn từng là một lữ khách giang hồ”, Kim Phi giải thích: "Bình thường nếu thư sinh gặp phải tình huống như vậy, e rằng đã bị bọn thổ phỉ giết chết từ lâu, chỉ có một tay giang hồ lão luyện như hắn mới có thể lật ngược tình thế”.

"ý chàng là hắn không đáng tin cậy?", Cửu công chúa hỏi. "Không phải”, Kim Phi đáp: "Chính những kẻ lăn lộn trên giang hồ mới

mắt đánh giá tình hình tốt nhất. Hắn đưa ra quyết định như vậy, chẳng phải bản thân hắn cũng là có lợi nhất rồi sao?”

“Đúng vậy”, Cửu công chúa gật đầu: “Chàng nghĩ chúng ta có nên tiếp nhận sự quy thuận của hắn không?”

“Tại sao lại không chứ?” Kim Phi hỏi: “Quận Phụng Đài và quận Nguy Lăng vừa hay sẽ tạo ra một thế kiềng ba chân với quận Long Tuyền mà Lương ca đang trấn thủ và Thư Châu mà Khánh Hoài đang trấn thủ.

Trong tương lai, khi bình định Trung Nguyên có thể điều binh từ ba nơi này, như vậy có thể nhanh chóng chiếm đóng các quận ở giữa".

“Nhưng Hàn Trầm này có thể tin cậy được không?”, Cửu công chúa hỏi.

"Có ai có thể hoàn toàn tin tưởng được sao?" Kim Phi lắc đầu nói: "Cứ coi hắn như một nhân viên hộ tống bình thường, dựa vào sức mình có thể chinh phục hai quận thì được đề bạt thăng chức cũng là lẽ đương nhiên. Cùng lắm thì trong tương lai chúng ta phái người theo dõi sát sao là được”.

Thành thật là yếu tố quan trọng nhất, những gì Hàn Trầm vừa nói đều là thành thật, hợp lý, phù hợp với logic và lợi ích của bản thân hắn, cho nên Kim Phi lựa chọn tin tưởng những gì hẳn nói.

“Vâng”, Thiết Thế Hâm gật đầu ghi chép, sau đó hỏi: “Vậy ta sẽ chuẩn bị tiếp quản quận Phụng Đài và quận Nguy Lăng”.

"Không cần vội vàng như vậy", Kim Phi nói: 'Nếu Hàn Trầm muốn quy thuận thì cũng nên tỏ ra chút thành ý, để hẳn tự chỉnh đốn đội quân của mình trước đã. Chúng ta cũng không muốn tiếp nhận một mớ hỗn độn".

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio