Xuyên không: sống một cuộc đời khác

chương 546

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Ví dụ, hai năm trước, cả nhà của quận trưởng ở quận thành, bởi vì ức hiếp người dân nên đã bị bốn anh em chém chết trên phố, chuyện này từng náo động một thời. Bọn họ bị chém đầu cùng ngày, người dân đến vây xem vây kín mít cả pháp trường.

Nhưng tạo phản không giống như vào rừng làm thổ phỉ hay điên tiết giết người.

Vào rừng làm thổ phỉ là kiếm một ngọn núi làm địa bàn, bắt người dân nộp phí bảo kê là được, giống như Hắc Thủy Câu và núi Hổ Đầu. Quan phủ không những không quan tâm, mà có bất cứ thông tin gì, Triệu huyện úy cũng sẽ cử người đi báo tin cho Hắc Thủy Câu.

Còn tạo phản cần giương cao ngọn cờ, chính thức tuyên bố làm phản triều đình.

Không có hoàng đế nào quan tâm đến đám thổ phỉ, cũng giống vậy, không có hoàng đế nào có thể nhẫn nhịn việc tạo phản.

Bọn họ ủng hộ đám thổ phỉ, áp bức người dân, thậm chí còn mưu hại quý tộc Kim Phi, sức ảnh hưởng chỉ ở huyện Kim Xuyên mà thôi, các nhân vật lớn trong triều đình hoàn toàn không ai thèm quan tâm.

Nhưng nếu dám giương cờ tạo phản, chắc chắn sẽ nhanh chóng truyền tin vào triều đình!

Thứ chờ đợi họ là sự đàn áp tàn nhẫn vô tình nhất của triều đình.

Chống lại sự đàn áp không phải chỉ hô vài khẩu hiệu là được, mà cần phải có đông đảo quần chúng đi theo mới có khả năng thành công.

Còn về ba người Triệu huyện úy, người dân chỉ muốn lột da xé xác bọn họ, ai bằng lòng đi tạo phản vì bọn họ chứ?

Vì vậy ba người họ mới sợ hãi ra nông nỗi này khi nghe Phùng tiên sinh nói về việc tạo phản.

"Ba vị lão gia, nghe ta nói xong đã!"

Phùng tiên sinh nói tiếp: "Đương nhiên ta biết không thể tạo phản, ý của ta là chúng ta có thể dùng cuộc tạo phản để uy hiếp Kim Phi!"

"Ông bị dọa ngu người rồi hả?"

Chu lão gia lạnh lùng nói: "Ông làm vậy là đang uy hiếp Kim Phi sao? Ông làm vậy là chê bọn ta chết chưa đủ nhanh, nên đưa thêm một con dao cho Kim Phi đấy".

"Nếu là người khác thì chắc chắn làm vậy là không được, nhưng ba vị đừng quên quan hệ giữa Kim Phi và Khánh Hầu gia”.

Phùng tiên sinh nói: "Kim Xuyên là địa bàn của Khánh Hầu gia. Theo luật của Đại Khang, nếu chúng ta tạo phản ở Kim Xuyên, Khánh Hầu gia chắc chắn sẽ bị liên lụy, làm không tốt thì sẽ bị tước chức quan”.

"Kim Phi là người trọng nghĩa tình nghĩa, hơn nữa lại có quan hệ không tầm thường với Khánh Hầu gia, chắc chắn sẽ không để cho chuyện như vậy xảy ra!"

Đôi mắt của Triệu huyện úy sáng rực, ông ta hiểu ý của Phùng tiên sinh.

"Đại nhân anh minh!"

Phùng tiên sinh nịnh nọt ôm quyền: "Nhưng tạo phản là biện pháp cùng liều chết với Kim Phi, chưa đến giờ phút mấu chốt cuối cùng thì tuyệt đối không được dùng!"

"Tiên sinh có kế sách nào hay nữa không?”

Triệu huyện úy vội vàng hỏi.

Tâm trí ông ta bây giờ hoàn toàn rối bời, chỉ có thể hy vọng Phùng tiên sinh có thể nghĩ ra cách để phá vỡ cục diện rối ren.

"Bây giờ Kim Phi đã bắt được Triệu Khoan, với tính cách có thù tất báo của hắn, chắc chắn sẽ không buông tha cho đại nhân và hai vị lão gia”.

Phùng tiên sinh nói: "Vì vậy cho dù ba vị tránh được kiếp nạn này, e rằng cũng không thể tiếp tục sống ở Kim Xuyên được nữa”.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio