Người phải cứu đã lên thuyền, có thể nhắc nhở anh ta cũng đã nhắc nhở.
Thuyền cứu hộ trôi quá nhanh, khi đến nơi, đội trưởng tiểu đội một quăng dây thừng lên thuyền khách, để đội thị vệ tháo sợi dây trên lan can nối thuyền cứu hộ với thuyền khách.
Khi dây được tháo ra, chiếc thuyền cứu hộ lập tức trôi xuống sông.
“Lão Tam, lão Ngũ, tránh sang một bên”.
Lúc này nước sông chảy quá xiết, trên thuyền cứu hộ chỉ có hai mái chèo, căn bản không thể chèo trở lại bên thuyền hàng.
Cách tốt nhất là lái thuyền cứu hộ sang một bên, rồi đợi thuyền hàng đi qua bọn họ lại đi lên.
Phía sau họ, mặt nước đã cách boong thuyền khách rất gần.
Trên boong tàu vô cùng hỗn loạn, thị vệ đã cởi chiến giáp, đang bận tháo thuyền lấy gỗ.
Những thị vệ đã đã lấy được gỗ đang giúp nhau buộc gỗ vào tay.
Đoàn thủy thủ và người hầu hoảng sợ, một số người học cách làm của thị vệ, vài người còn cướp đoạt đồ vật có giá trị trên thuyền.
Chẳng mấy chốc, nước sông tràn vào boong thuyền, thuyền càng chìm nhanh hơn.
Thị vệ, thủy thủ và người hầu trên boong thuyền liên tiếp bị nước sông cuốn đi. .
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Đông À, Hạ Lạnh
2. Đoạn Ký Ức Bị Đánh Mất
3. Thiếu Niên Tai Mèo Của Nàng
4. Không Hẹn Mà Đến
=====================================
Người có chuẩn bị thì còn khá tốt, người không chuẩn bị đã sớm bị sóng cuốn đi.
Tần Minh và các thị vệ đều cắn chặt răng, ngay cả Cửu công chúa vẫn luôn bình tĩnh, giờ phút này sắc mặt cũng tái nhợt.
Nước sông không quan tâm ngươi là công chúa hay là nô tỳ, nếu không phải may mắn gặp được người của tiêu cục Trấn Viễn, có lẽ lúc này cô ấy đã trở thành một chấm đen trên sông.
Mọi người trên thuyền cứu hộ đều tập trung vào chiếc thuyền khách đang chìm dần, nhưng không ai chú ý có một nhóm người bịt mặt ở trên bờ đang nhìn chằm chằm vào bọn họ.
Đám người này chính là nhóm thủy tặc đã trốn thoát lúc trước.
Ngoại trừ hai tên cầm đầu, còn lại khoảng hơn chục tên thủy tặc đang điên cuồng chặt cây.
Mặt nước sông Gia Lăng dậy sóng cuồn cuộn, tuy rằng không quá lớn, nhưng dòng nước chảy rất xiết.
Lũ thủy tặc cũng sợ thuyền mình không chở nổi nên chọn cập bờ giống đội trưởng tiểu đội một.
Kết quả vừa lên bờ không lâu, đã nhìn thấy thuyền cứu hộ cũng trôi xuống.
Khi thuyền cứu hộ chỉ còn cách bở năm sáu mét, trong mắt tên bịt mặt cầm đầu hiện lên vẻ hung ác, lạnh giọng quát: “Bắn!”
Bùm bùm!
Thủy tặc khiêng năm sáu cây lớn ném xuống sông Gia Lăng.
Cây to lăn lộn trôi xuống dòng sông đang chảy xiết.
“Đội trưởng, nhìn phía trước kìa!”