Xuyên không: sống một cuộc đời khác

chương 779

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Kim Phi quay đầu nhìn cờ đen một lượt, bất lực nói.

Phạm vi mưa lần này rất lớn, toàn bộ Kim Xuyên đều bị ảnh hưởng.

Cho dù tốc độ xây của làng Tây Hà có nhanh đến đâu cũng không thể nào thuê hết toàn bộ người dân trong quận đến đó làm việc được.

Lát nữa lại bị chặn lại Kim Phi thực sự không biết thoát thân như thế nào.

Cửu công chúa ở trong xe ngựa chứng kiến toàn bộ quá trình.

Nhìn mọi người hoan hô, Cửu công chúa khẽ cau mày.

Nhiều năm đứng ở góc độ của hoàng đế nhìn nhận vấn đề, khiến cho tầm nhìn của Cửu công chúa cao hơn người thường rất nhiều.

Tai nạn lần này phạm vi quá rộng, người trong quận này may mắn gặp được Kim Phi, còn những người ở nơi khác bị thiên tai ảnh hưởng thì sao?

Rất nhanh, toàn bộ cờ trong đội đều được cất đi, vệ sĩ hộ tống cũng cởi áo choàng ra, khoác ngược lại.

Như vậy thì người dân không nhận ra họ là người của làng Tây Hà, quả nhiên không có ai đến chặn.

Đỉnh Song Đà nằm ở phía đông huyện, làng Tây Hà ở phía Tây, đi suốt một ngày, để đảm bảo an toàn, Kim Phi không lựa chọn ở trong nhà trọ mà dẫn theo đội ngũ đi về phía núi Miêu Miêu.

Địa hình núi Miêu Miêu ít dốc hơn nhiều so với núi Hổ Đầu và đỉnh Song Đà, vì để đảm bảo an toàn, Trương Lương đã ra lệnh xây một tòa tháp xi măng ở lối vào núi Miêu Miêu.

Cửu công chúa lần đầu tiên nhìn thấy một tòa bê tông kiến trúc, chỉ vào tòa tháp nhỏ hỏi: “Mộ Lam tỷ tỷ, tòa tháp này dùng khối đá dựng lên à? Sao không có một chút khe hở nào vậy?”

"Không phải đá, là thứ gọi là xi măng mà tiên sinh phát minh ra”.

Khánh Mộ Lam nói: “"Xi măng ban đầu là bột, nhưng khi gặp nước, nó trở nên cứng hơn đá, đến xe tấn công thành cũng không thể phá được”.

“Bột nhưng khi gặp nước lại trở nên cứng hơn đá?”

Cửu công chúa lộ ra vẻ nghi hoặc.

Núi Miêu Miêu hiện giờ là cơ sở huấn luyện tân binh của tiêu cục Trấn Viễn, khi Cửu công chúa và Khánh Mộ Lam đến nơi diễn tập, hàng trăm cựu binh và nữ binh lính đang tiến hành diễn tập thực chiến.

Cửu công chúa nhìn những nữ binh lính không ngừng ngã xuống rồi lại không ngừng bò dậy tiếp tục chiến đấu, cảm thán nói: “Mộ Lam tỷ tỷ, nữ binh lính dưới trướng tỷ có lợi hại như bọn họ không?”

“Đây đều là tân binh, dùng lời tiên sinh nói là ‘chim mới’, nữ binh dưới trướng ta là chim cũ, lợi hại hơn bọn họ nhiều”.

Khánh Mộ Lam tự hào nói: “"Thực ra, binh lính nữ vẫn yếu hơn binh lính nam về thể lực nên họ không giỏi chiến đấu. Họ giỏi bắn cung nỏ hơn”.

“Cung nỏ?”

“Đúng vậy, tiên sinh nói cách tốt nhất để đối phó với kẻ địch chính là tiêu diệt kẻ địch trên đường tiếp cận mình, như vậy mới có thể dùng cái giá nhỏ nhất để giành được thắng lợi”.

Khánh Mộ Lam nói: “Cung nỏ và máy bắn đá đều được tạo ra theo ý niệm này”

“Tiêu diệt kẻ địch trên đường tiếp cận mình, đúng là rất có lý”.

Cửu công chúa khẽ gật đầu: “Khánh Hoài ca ca viết thư nói rằng tiên sinh là thiên tài điều binh khiển tướng, quả nhiên không sai, chỉ tiếc tiên sinh không ham danh lợi, không muốn tòng quân, nếu không Đại Khang ta lại có thêm một đại tướng nữa!”

“Kỳ thực ta cảm thấy tiên sinh không tòng quân cũng khá tốt, ở lại Kim Xuyên, tiên sinh có thể làm được rất nhiều thứ, hiệu quả có lẽ còn cao hơn so với việc tự dẫn dắt đội quân”.

“Cũng đúng”, Cửu công chúa đồng ý gật đầu.

“Được rồi, chúng ta không nói chuyện này nữa, Vũ Dương muội không phải luôn muốn thử áo giáp của ta sao? Đi, nhân lúc trời tối, ta dẫn muội đi thử”.

Khánh Mộ Lam kéo tay Cửu công chúa chạy về nơi diễn tập.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio