Một ngày này, Thượng Nguyên Tông, Huyền Lam Đạo Quán hai đại tông môn cùng một số trung tiểu tông môn cùng nhau hành quân xuất động, mục tiêu trực chỉ đại quân Thiên Ma Giáo!
Mà Lục Huy bên này, sau khi nhận được tin tức Thượng Nguyên Tông và Huyền Lam Đạo Quán đã xuất quân, hắn khẽ nở nụ cười nhàn nhạt.
Quay đầu nhìn về phía con gái, hắn khẽ hỏi:
" Tiểu Thanh Trúc, con có biết chiến tranh là gì không?"
" A biết, chính là hai đám người lao vào đánh nhau đó, sau đó có người chết, đúng không phụ thân?" Con bé một tay chống má một tay vuốt cằm, mắt đăm chiêu lão luyện nói.
" Ha ha, con nói không sai nhưng chiến tranh không chỉ từng đó đâu, còn thảm liệt hơn nhiều.
Thế còn có biết chiến tranh nguyên nhân chủ yếu là gì không?"
" Đánh người cướp của?" Tiểu Thanh Trúc tròn mắt bộ dáng hiếu kì bảo bảo.
Lục Huy nghe thế khẽ phì cười, hắn nhẹ vuốt tóc nàng, ôn nhu nói:
" Cướp của chỉ là cường tặc làm, chiến tranh chân chính gồm rất nhiều loại: tranh đoạt lãnh thổ, phạt gian, hay thậm chí là báo thù!"
" Thế phụ thân đề phát là loại nào?"
" Là báo thù!"
" Người muốn báo thù cho mẫu thân? Mẫu thân bị bọn họ hại sao?" Tiểu Thanh Trúc đang yên lặng, nghe Lục Huy nói vậy nàng trở nên hàm hàm sát khí, mẫu thân luôn là nàng sâu trong lòng một nút thắt, dù không nói đến nhưng nàng cũng rất thèm muốn a.
Lục Huy hơi sững người nhưng rất nhanh thu liễm không để con bé phát hiện mình khác thường.
" Không, chỉ là thù riêng của ta mà thôi!" Hắn vốn muốn nói với nó là báo thù cho con nhưng nhìn đôi mắt tràn đầy sát khí đó khiến hắn lời vừa nói ra tới cửa miệng lại nuốt trở vào.
Hắn cũng không muốn con gái hắn sau này chìm trong thù hận, đánh mất lý chí rồi trở thành ma đầu thực thụ.
Thực ra Lục Huy cũng hiểu nếu hắn đã lựa chọn con đường này thì có khi hắn sẽ chết bất cứ lúc nào.
Lại thêm cái Sát Hồn Linh Sát mà hệ thống đưa tặng, tuy nói là có thể đề thăng chiến lực của hắn lên rất cao, nhưng thứ đó lại cần sát lục nuôi dưỡng, hấp thụ sát khí mà lớn mạnh, cuối cùng đến một mức độ nào đó lại sẽ phản phệ lại hắn.
Nhưng không sát lục chẳng lẽ đứng yên chờ chết?
Nhưng ít ra cái này ít nhất sẽ có khả năng giải quyết.
Khó khăn là kẻ thù thực thụ hắn không hiểu rõ gì về đối phương, thêm nữa tu vi này của hắn ở Thiên Việt đại lục còn có thể làm mưa làm gió nhưng một khi phi thăng hắn sẽ lại trở thành một con tép trong biển cả, nếu tu vi không theo kịp trong thời gian ngắn thì chắc chắn!.
Bởi vậy nên hắn mới cấp thiết truyền cho nàng một vài thứ, mong nàng sâu này khi không có hắn vẫn sống được tốt.
" A, thế phụ thân có thù gì với bọn họ?"
" Hừ, cái đám người đó lại dám mưu đòi bắt cóc Thanh Trúc đáng yêu xinh đẹp dịu dàng nết na của ta đi, con nói có đáng đánh hay không?" Lục Huy cười thật vui vẻ, cọ mũi đùa với con gái khiến con bé cười khanh khách:
" Đúng, dám bắt cóc Tiểu Thanh Trúc, bọn họ là người xấu, ba ba đánh đúng lắm!"
" Vậy con muốn đi xem mấy vị gia gia thúc bá kia đánh bọn họ không?"
! ! !.
Lại một hồi trò chuyện, Lục Huy quyết định dẫn Tiểu Thanh Trúc ra chiến trường.
Tuy huyết tinh tràng cảnh có thể gây nên ám ảnh cho trẻ nhỏ, tạo nên ảnh hưởng không tốt về sau.
Nhưng Lục Huy tin tưởng con gái mình, lại thêm cái bổn nguyên linh hồn của con bé dần thức tỉnh, có lẽ nó sẽ không bị ảnh hưởng bởi những thứ này.
" Lại còn cái linh hồn bổn nguyên nữa a, đau đầu!"
Lục Huy cũng thầm mắng Nhất Kiếp của nàng, chắc chắn là bà lão đã già khú đế một chân bước vào quan tài đi, nếu không làm sao lại hoa ra cái chuyển kiếp, chết thì chết quách đi lại còn cố nhoi lên làm khổ người hậu thế!
" Phụ thân, có phải vừa nãy người nói xấu còn không?" Tiểu Thanh Trúc từ trên cổ hắn cúi đầu xuống nghi ngờ hỏi.
" Làm gì có a, con gái ba xinh đẹp như vậy ai nỡ nói xấu.
" Lục Huy thầm than tốt cảm giác nhạy bén.
Cảm giác của nàng có lẽ bổn nguyên linh hồn nàng cảm nhận được ác ý của hắn nên lan truyền sang nguyên thân.
Không hổ là dính dáng đến Tiên chữ!
Lại một ngày trôi qua, Lục Huy vừa đi vừa nghỉ cuối cùng cũng tới Thiên Ma Giáo tạm nghỉ địa phương, hắn xem xét thì nơi này đến Thượng Nguyên Tông còn hơn mười vạn dặm, xem ra toàn quân hành động cũng vô cùng nhanh chóng.
Tin tức hắn tới cũng chỉ có mấy chục vị cao tầng biết, tất cả đều tập trung trong một toà hành cung pháp bảo của La Sinh - đây là cái hắn tùy hành mang theo từ hồi mới quy phục Lục Huy, được chế tác vô cùng tỉ mỉ, tuy nói là pháp bảo của hắn nhưng thực chất là để che giấu tài mắt, làm nơi cho Lục Huy giá lâm mà không bị phát hiện.
Dẫn Tiểu Thanh Trúc nhập điện, con bé hoá thân thành hiếu kì bảo bảo hết chạy đông lại chạy tây sờ mó từng cây cột góc tường, miệng tán thán liên tục:
" Oa, nhà thật đẹp a, phụ thân, sau này chúng ta cũng xây một cái đẹp hơn thế này, ngôi nhà trước đó tuy tốt nhưng không đẹp lắm a!"
Lục Huy nghe thấy thế mặt hơi đen lại, dù sao cũng có hai vị hộ pháp nhanh chân tới trước đang đứng đấy trơ mắt dòm dòm, ngươi lại kêu nhà của ta không bằng cái hành cung của thuộc hạ, ngươi nói xem mặt mũi của giáo chủ Thiên Ma Giáo để ở đâu?
Hai vị hộ pháp lúc mới tiến đến nhìn thấy nàng có chút kinh ngạc nhưng đợt trước có nghe mấy lão gia hỏa kia nói sơ qua về Thiếu Giáo chủ nên bây giờ bắt gặp có chút hiếu kì.
Đang trơ mắt dòm dòm xem xét lại nghe nàng nói vậy thì hơi lộ biểu cảm cổ quái, ngẩng đầu lên lại bắt gặp thêm ánh mắt của giáo chủ, hai người ngay lập tức tư thái nghiêm chỉnh như đặc chủng binh đã qua huấn luyện: mắt nhìn mũi, mũi nhìn tâm, khuôn mặt nghiêm trang lạnh lùng một bộ ta cái gì cũng không biết.
Lục Huy thấy vậy mới khẽ hài lòng, uy nghiêm của Giáo chủ không thể mất!
Lần lượt từng vị Hộ pháp Đường chủ tới, đứng xếp hàng nhưng thỉnh thoảng vẫn không nén nổi hiếu kì quan sát vị Thiếu Giáo chủ nhỏ tuổi này.
Truyền thuyết về nàng đám bọn họ bị mấy lão học sinh kia nói đến trai lỗ tai, bây giờ bắt gặp bản tôn phải nhìn cho thật kĩ.
Lần này Lục Huy đột nhiên giáng lâm không báo trước nên hắn cũng không trách một vài người vào muộn, đợi mọi người đến đông đủ hắn mới giới thiệu:
" Các ngươi có một số người đã biết, một số người thì chưa biết, bây giờ ta chính thức giới thiệu, nàng tên Lục Thanh Trúc là con gái của ta, sau này cũng là Thiếu Giáo chủ Thiên Ma Giáo, các ngươi sẽ có một số người nghi ngờ nàng còn nhỏ không thích hợp nhưng ta nói luôn, thiên phú của nàng là cực giai, bây giờ là Trúc Cơ Trung kì mà căn cơ lại hùng hậu, chẳng mấy thời gian sẽ là trụ cột của giáo phái, thêm nữa tri thức của nàng được ta đích thân truyền dạy, còn nhỏ tuổi nhưng đều nắm vững tinh thông tất cả các chức nghiệp, các ngươi trước làm quen đi, sau này có vấn đề không hiểu có thể cầu cạnh nàng.
"
Nói rồi Lục Huy nhiếp Tiểu Thanh Trúc đến trước mặt mọi người, con bé cũng không sinh khí mà lễ phép chào hỏi:
" Chào các vị đại gia, các ngươi tốt!"
" Xin chào Thiếu Giáo chủ, Thiếu Giáo chủ tốt!" Tất cả mọi người đồng thành đáp lại.
Đám người nghe Lục Huy nói vậy hai mắt toả sáng, nhìn Tiểu Thanh Trúc như nhìn một bảo tàng.
Tuy nghe từ miệng đám lão học sinh kia rất nhiều nhưng bọn họ vẫn hơi nghi ngờ, bây giờ được đích thân giáo chủ xác nhận há lại sai?
Nhìn thấy ánh mắt của bọn hắn Lục Huy hiểu ngay tâm tư hiếu học đang phát ra mạnh mẽ.
Hắn có chút đắc ý, nàng chính là được mình đích thân truyền dạy đương nhiên phải khác!
[ Kí chủ, đấy là sách mẫu giáo nhưng hình như ngươi còn chưa học xong!]
Tâm tình Lục Huy đang thư sướng thì đột nhiên bị dội xuống một gáo nước lạnh.
Con hàng hệ thống chết tiệt, ngươi không thể để ta vui vẻ một lát sao?
Lúc ta cần ngươi im ỉm, lúc không cần ngươi lại nhảy ra xoát cảm giác tồn tại thì là cái đạo lý gì?
Thế đạo khó khăn, hệ thống bắt đầu hố kí chủ xoát cảm giác tồn tại!.