Lại nói Lục Huy bên kia, sau khi phá không rời đi một đoạn thời gian, cố gạt đi tâm tình sa sút, hắn chuyên tâm nghĩ cách làm sao hoàn mĩ đối kháng tình cảnh sắp tới.
Bỗng nhiên khuôn mặt hắn khẽ động, tâm thần khẽ cảm nhận thấy kết giới linh lực của mình đã bị phá.
Lục Huy hơi lộ ra nụ cười, xem ra bên kia tiến trình vô cùng thuận lợi mà lại có chút nhanh chóng vượt dự đoán, nhưng như vậy cũng tốt tránh đêm dài lắm mộng và có thêm bọn chúng lại càng đảm bảo hơn một chút.
Buông bỏ gắng nặng trong lòng, Lục Huy tâm thần hơi thư thả, lại lần nữa xé rách không gian chui vào trong đó.
Lục Huy cũng không hề biết tới sự tồn tại của Hợp Âm Tử Cực Bồn cùng hành động vĩ đại của lão, hắn chỉ cho rằng chính đạo nhân sĩ bị kết giới vây khốn, Thiên Ma Giáo thuận thế lợi dụng trận pháp cấp tốc tế luyện.
Còn về Tử Cực Khí hắn lại càng mù tịt, cho dù là nguyên chủ đạt tới Hoá Thần đỉnh phong nhưng bản thân vốn dĩ chỉ là tán tu nên cũng không đạt được nhiều bí tân và cũng không biết mức độ nguy hiểm của nó.
Nhưng cho dù biết hắn cũng sẽ chỉ nở nụ cười nhạt, thậm chí còn hớn hở.
Càng loạn không phải tốt sao? Tốt nhất là cả đại lục thậm chí cả Thượng giới đều phải xuất thủ can thiệp lại càng tốt!
! ! !
Trung Châu là Trung tâm của Thiên Việt đại lục, không chỉ diện tích vô cùng to lớn mà trình độ Thiên Địa Linh khí nồng đậm cũng gấp mấy lần nên trình độ tu luyện giả cũng cao hơn một bậc.
Quan trọng hơn nơi đây còn có Thiên Việt đệ nhất thế lực toạ chấn: Thánh Địa!
Không chỉ vậy, Đan Các, Khí Các, Trận Các, Thiên Cơ Các các đại thế lực nổi danh bậc nhất đại lục đều đặt tổng bộ tại nơi này nên càng hấp dẫn tu luyện giả từ các nơi léo tới, khiến nhân khí cao đến không hợp thói thường.
Mà nơi có người là có giang hồ nhưng Trung Châu lại có vẻ bình tĩnh hơn Tứ đại vực rất nhiều.
Tiểu đả tiểu nháo không nói tới nhưng tông môn đại chiến bậc cao như Chính Ma đại chiến chấn động Đông Vực lần này bình thường sẽ không bao giờ xảy ra bởi vì nếu chỉ là xung đột trong phạm vi cho phép, không đến mức không chết không thôi đều sẽ có bộ mặt Thánh Địa ngăn cản và tuy không biết trong lòng nghĩ thế nào nhưng bề ngoài chắc chắn bất kì ai cũng sẽ cho mặt mũi, cuối cùng lại dĩ hoà vi quý.
Bên cạnh đó mấy quái vật như Đan Các, Trận Các, Khí Các hay thần bí Thiên Cơ Các bình thường đều thụ thế nhân truy phủng, cũng không tham dự tục sự giang hồ nên cũng có ảnh hưởng nhất định.
Cũng không ai muốn vì nóng nảy nhất thời mà bị mấy lão quái nửa bước mồ chôn hay mấy tên đang cầu cạnh kia đến tông môn mình bảy vào ba ra a!
Bởi vậy có thêm sự góp mặt của bọn hắn lại càng khiến Trung Châu trở thành Thánh Địa chân chính trong lòng tu luyện giả Thiên Việt đại lục: cường giả lớp lớp!
Bước vào Trung Châu một bước thăng thiên!
Thế nhưng khung cảnh yên bình đấy lúc này cũng không còn bởi vì: Nam Bộ Yêu Thần Sơn xâm lấn!
Yêu Thần Sơn cũng là một thế lực đại danh đỉnh đỉnh trong Thiên Việt đại lục, địa vị của nó chỉ thua Thánh Địa một bậc.
Đúng như tên gọi, Nam Bộ Yêu Thần Sơn cũng được coi là Thánh Địa trong lòng yêu tộc, tập hợp yêu tu toàn thiên hạ, như vậy là một cỗ thế lực khủng bố nhường nào!
Yêu Thần Sơn xâm lấn vô cùng phô trương thanh thế, đại quân yêu tu ngàn vạn thiên hình vạn trạng hình dạng kì quái liên tục hò hét hưng phấn.
Nhưng ngay khi bọn họ xuất động Trung Châu bên kia cũng nhận được tin tức, Thánh Địa ngay lập tức liên hệ các đại tông môn cử quân ngăn cản.
Lúc này, biên giới Nam Bộ và Trung Châu.
Một bên là đại quân yêu tộc, một bên là đại quân chính đạo, cả hai phe không ai nhường ai.
Yêu tộc thì mở to đôi mắt hung tàn khát máu, thi thoảng còn có con nhìn về bên kia mà thèm chảy xuôi những dòng nước miếng.
Mà Trung Châu đại quân thì luôn hếch mặt cao ngạo, khinh miệt nhìn về yêu tộc.
Cái đám súc sinh không có giáo hoá, cũng không xem mình cân lượng bao lớn mà lại dám tiến đánh Trung Châu, chả nhẽ không để Thánh Địa vào mắt? ( Cái đoạn này mình cũng không có ý kiến thù hằn ngược đãi động vật gì nha, chỉ là viết thêm cho phù hợp ngữ cảnh thôi).
Hai đầu chiến tuyến cao tầng hai bên lăng không đối mặt.
Một vị lão giả bên phía Trung Châu khẽ quát:
" Hồ Cửu Nhi, ngươi đem yêu tộc dẫn tới đây là có ý gì, hay ngươi đã quên thảm cảnh năm xưa?"
Lão giả trên thân tản ra khí tức vô cùng mạnh mẽ, khí tràng thoát ra không thua kém gì Hạo lão tổ và Huyền Lam lão tổ- Bán Bộ cảnh!
Nhưng không ngờ bên cạnh hắn cấp độ cường giả như vậy lại có tới thêm bốn người.
Năm vị Bán Bộ cảnh lão tổ!
Mà phối hợp với lời lão giả vừa nãy, trên thân bốn người còn lại cũng đồng loạt thả ra khí thế khủng bố chèn ép về phía đại quân yêu tộc.
Thế nhưng đại quân yêu tộc lại vô cùng bình thản bởi cũng có vài vị đại năng yêu tộc hợp lực phá giải.
Mà người được gọi là Hồ Cửu Nhi kia lại là một vị mỹ nữ tuyệt sắc: thân hình nóng bỏng, đường cong rõ ràng, hai gò bồng đảo sung mãn, nàng mặc thêm một bộ váy áo lông xẻ tà trắng muốt, làn da bạo lộ bên ngoài trắng bóc như mỡ đông, đôi môi đỏ hồng mọng nước khiến người ta chỉ muốn khẽ cắn rồi nhấm nháp.
Bên cạnh đó đôi tai nàng hơi dài nhọn, mọc thêm một ít lông trắng như lông cáo, sau lưng có thêm chín chiếc đuôi hồ ly trắng muốt bồng bềnh thi thoảng đưa qua đưa lại khiến vị mỹ nhân nhi này càng thêm yêu dị, lại mang theo một mỹ cảm khác.
Hồ Cửu Nhi lười biếng nằm trên một bảo toạ càng để bạo lộ ra thân hình nóng bỏng khiến nhiều chính đạo đệ tử thi thoảng phải liếc mắt nhìn, âm thầm lau máu mũi hay nuốt nước bọt!
Hồ Cửu Nhi vốn là Cửu Vĩ Hồ Tộc huyết mạch vô cùng cao quý, nàng chỉ dùng thời gian ngàn năm liền từ một yêu hồ nhỏ bé vượt qua chông gai đăng lâm lên vị trí yêu tộc chí tôn, lại hoành không xuất thế cứu vãn yêu tộc từ tình thế nước sôi lửa bỏng, trở thành bất hủ truyền kì trong lòng yêu tộc.
Yêu tộc phân chia cấp bậc không hề giống nhân tộc, bọn họ chia theo đẳng cấp vô cùng sâm nghiêm, ngôi vị cao nhất chỉ có một vị trí, đó người có thực lực cao lại uy vọng mạnh nắm giữ, những người còn lại dù có cùng thực lực cũng phải vô điều kiện phụ tá, nếu không sẽ bị toang thể yêu tộc đem ra xử quyết.
Chính vì sự khắt khe đó nên dù chỉ có thế đơn lực bạc, trải qua mấy lần thăng trầm vẫn tồn tại sừng sững.
Mà Hồ Cửu Nhi nghe vị lão giả kia giận giữ hét cũng vẫn lười biếng nở nụ cười khuynh thành:
" Ngô Kiến, ngươi tưởng yêu tộc bọn ta còn là như năm đó sao? Lần này cho dù Thánh Địa mấy lão bất tử kia xuất quan cũng không làm nên trò trống gì, bởi vì!.
"
Nàng chưa dứt lời, bỗng nhiên sắc mặt hơi nhúc nhích nhưng rất nhanh khôi phục lại bình thường không để ai phát giác nhưng nụ cười càng phát ra sáng lạn tưởng chừng như có thể đem băng tan chảy:
" Bởi vì Thánh Địa các ngươi lần này gặp phiền phức lớn rồi a!"
Nhưng vừa dứt lời, nàng lại đột nhiên chuyển sang nghiêm nghị, khẽ phất tay mệnh lệnh, dáng vẻ này uy nghi như một vị nữ vương!
" Chúng đệ tử yêu tộc, toàn lực tấn công, khai mở tổ giới!"
Yêu tộc chúng nhân nghe vậy đều vô cùng hưng phấn, tiếng thú hống rung trời, ngay cả tám người sau lưng Hồ Cửu Nhi đều thần sắc hơi kích động, trong mắt càng lộ ra hướng về.
Tổ giới a! Bọn họ cùng Hồ Yêu Vương đều đạt tới Bán Bộ cảnh, có thể coi như đỉnh phong của đại lục này, chỉ cần có thông đạo liền lập tức có thể phi thăng, thế nhưng thông đạo lại bị Thánh Địa nắm giữ, ngàn năm trước bọn họ hợp lực tấn công nhưng vẫn không thể thành, thậm chí phải bỏ ra đại giới rời đi Trung Châu chuyển đến Nam Bộ khô cằn.
Thế nhưng đối với yêu tộc, Thiên Việt đại lục đều không phải quê hương chân chính của bọn họ mà là Tổ Yêu Giới, không chỉ vậy yêu tộc bọn họ muốn phi thăng dùng thông đạo của Tổ Yêu Giới sẽ càng thêm an toàn, nghe đồn sau khi lên thượng giới sẽ được đến ngay Yêu Thần Vực, không phải chịu cảnh lang bạt.
Mà thời gian trước lại có người chuyển lời đến cho bọn hắn, nói chủ nhân của hắn có cách khai mở Tổ Yêu Giới nhưng đổi lại Yêu Tộc phải tiến đánh Trung Châu, giúp hắn kéo dài thời gian.
Đối với thông tin này bọn họ đều nửa tin nửa ngờ, dù sao cả Yêu Tộc tìm kiếm lâu như vậy đều không có mà sao bọn họ lại có chứ?
Sau một thời gian dài thảo luận, yêu tộc quyết tâm mạo hiểm, dù là một tia hy vọng cũng không được bỏ qua!.