Bên ngoài Hoá Yêu Cốc.
Hồ Cửu Nhi ngưng trọng nhìn về phía ba tôn Thánh Linh hư ảnh đang dần thành hình.
Hư ảnh này mang hình dáng nhân loại nhưng vô cùng to lớn, sau lưng mọc ra một đôi cánh vàng, trong tay cầm một cây Thánh xử (gần giống trượng), trên trán lại mang một vòng tròn bằng vàng thêu dệt hoa văn huyền ảo.
Dù chưa hoàn toàn thành hình nhưng Hồ Cửu Nhi cũng có thể cảm giác khí tức bất phàm từ trong đó.
Không phải nàng không muốn ngay lập tức lao ra ngăn cản đám người, phá hủy trận pháp nhưng ngặt nỗi Vô Cực gắt gao ngăn cản.
Thấy không đột phá được phòng tuyến của hắn, Hồ Cửu Nhi ánh mắt khẽ trở nên lạnh lùng.
Sau khi đánh ra một kích, nàng cấp tốc lùi lại, ngay sau đó, thân thể cũng bắt đầu phát sinh biến hoá.
Lần lượt từ dưới lên bắt đầu yêu hoá.
Hai chân ngọc hoá chân hồ ly, thân thể, cuối cùng đến đầu.
Chưa đầy một hơi thở, Hồ Cửu Nhi khuynh quốc khuynh thành đã không còn, thay vào đó là một chỉ Hồ ly trắng muốt với chín cái đuôi khiêu động.
Hồ ly kích thước cũng không lớn, chỉ tầm cỡ nửa nhân hình, so với lúc trước còn nhỏ hơn một nửa.
Nhưng càng như vậy càng tỏ ra hàm súc, thân hình thon gọn dù tấn công hay tẩu thoát đều vô cùng dễ dàng.
Mà Hồ Cửu Nhi bộ dáng này cũng mang theo một vẻ đẹp khó tả, mỗi một bước đi, hành động đều mang theo sự vũ mị đến tận xương, chỉ liếc nhìn qua đã sinh lòng ái mộ, không đành lòng thương tổn.
Cửu Vĩ Hồ Tộc thiên phú thần thông: mị hoặc!
Chính nhờ vào thần thông này mới giúp Hồ Cửu Nhi thoát khỏi rất nhiều nguy hiểm, nhanh chóng trong vòng ngàn năm đột phá tới một bước này.
Vô Cực thân hình to lớn sắc mặt khẽ biến, hắn biết Hồ Cửu Nhi đây là sử xuất toàn lực, không biết dựa vào một mình bản thân sẽ chống đỡ được bao lâu!
Hắn cũng không hoàn toàn chống cự được thiên phú thần thông này!
Khẽ liếc mắt ra phía sau, thấy trận pháp dần hoàn thành hắn treo tâm cũng theo đó thả lỏng một hơi.
Mà phía đối diện, Hồ Cửu Nhi sau khi yêu hoá ngay lập tức triển khai tiếp cuộc chiến.
Tuy đang đánh nhau nhưng liếc nhìn qua lại tựa như biểu diễn nghệ thuật, Vô Cực đành phải cẩn thủ tâm thần, sợ mình một phút sơ sảy sẽ bị nàng lợi dụng cơ hội.
Vết thương cũ vẫn chưa lành, bây giờ nếu bị thêm vết thương mới sẽ khiến hắn rơi vào thảm trạng.
Vô Cực thân hình to lớn vốn dĩ có thể đề thăng chiến lực cực lớn nhưng bây giờ thân hình đó lại trở thành một tấm khiên thịt.
Hồ Cửu Nhi yêu thân nhỏ bé linh hoạt, trơn trượt như cá trạch, hết bên này lại tới bên kia, chín cái đuôi vũ động tấn công liên tục.
Vô Cực chỉ chặn lại được vài đầu nhưng bị số đuôi còn lại quấy rầy không dứt ra được.
Nhân cơ hội, Hồ Cửu Nhi khẽ há miệng, một viên đan hoàn sắc vàng óng ánh nhanh chóng phun ra, lấy tư thế sét đánh không kịp bưng tai lao về phía Vô Cực.
Nội đan!
Nội đan là kết tinh toàn bộ sức mạnh của yêu thú, một khi sử xuất nội đan có nghĩa là chúng muốn liều mạng, bởi vì yêu đan một khi bị tổn thương nhẹ thì tu vi giảm sút, nặng thì bị phế đạo hạnh, thậm chí thân tử đạo tiêu.
Hồ Cửu Nhi lúc này cũng mang tâm thái như vậy.
Mới đầu nàng còn mang một tia ý niệm trêu đùa nhưng khi chứng kiến Tam Thập Lục Càn Khôn Thánh Linh Trận uy lực khiến nàng không thể không coi trọng.
Hồ Cửu Nhi cũng không tham gia trận chiến ngàn năm trước nên cũng chưa thực sự chứng kiến uy lực của nó, tất cả đều là nghe đồn đại, bây giờ mới biết danh phó kì thực.
Nếu để trận pháp thành hình nàng nghĩ đến lúc đó cho dù liều mạng cũng không tốt giải quyết, đó rất có thể là ba tôn Bán Bộ cảnh nữa a!
Chưa kể tới nếu bị quấn vào rồi đợi đến lúc Thánh Địa viện binh tới thì kết cục sẽ rất khó coi, thậm chí làm ảnh hưởng kế hoạch ban đầu.
Như vậy nàng chính là tội nhân của yêu tộc, đẩy tộc nhân vào thế nước sôi lửa bỏng.
Trải qua cuộc chiến với Lục Huy, chứng kiến sức mạnh của hắn không chỉ làm nàng kinh hãi mà còn có hướng tới.
Sau một hồi suy nghĩ nàng đã quyết tâm liều mạng.
Không chỉ vì mình mà còn vì cả yêu tộc tìm một lối ra, không thành công thì thành yêu!
Vô Cực đang bận bịu ngăn trở hồ vĩ, bị nó quấy nhiễu cản trở tầm nhìn, không thấy hoàn cảnh trước mắt.
Nhưng đột nhiên, trong lòng hắn sinh ra dự cảm mãnh liệt, nếu không né tránh mình chắc chắn sẽ chết.
Cảm giác này tuy đến không thấu nhưng lại rất chân thực.
Vô Cực lựa chọn tin tưởng nó, đây chính là cảm giác nguy cơ hắn tự luyện được từ sau những trận chiến sinh tử.
Hắn thân hình đột ngột thu nhỏ lại, giải trừ Thanh Đồng Chiến Pháp, nhanh chóng lùi ra phía sau rồi ngay lập tức lôi ra một pháp bảo hình dáng cái ô ngăn trước người- pháp bảo phòng ngự Thất Huyền Tán!
Thất Huyền Tán bung ra, hoá thành bảy đạo bóng ô trọng trọng ngăn trước người.
Hắn chưa kịp thở ra một hơi!
Ầm!
Một tiếng nổ vang lên, Yêu Đan va chạm vào Thất Huyền Tán, bên ngoài yêu đan bao bọc một lớp bạch hoả, không trở ngại gì nhanh chóng phá tan bốn lớp bóng ô, đến lớp thứ năm mới chậm rãi chậm lại.
Theo đó Thất Huyền Tán quang mang cũng nhạt dần nhưng yêu đan cũng không hề bị hao tổn.
Vô Cực nhìn xem mà trong lòng thầm đổ mồ hôi lạnh, nếu một kích đó mà đánh trúng người thì!.
Hắn giận sôi, không ngờ Hồ Cửu Nhi con yêu nữ này lại vận dụng cả nội đan, thậm chí Hồ Ly chi hoả đem ra tác chiến, nàng ta không sợ sơ sẩy một cái là mất mạng sao?
Hắn cũng không nghĩ tới chiến đấu giữa mấy người đã diễn biến tới tình trạng không chết không thôi và hắn thậm chí còn muốn giết hại nàng nhưng cuối cùng lại rơi vào yếu thế.
Đang lúc hắn chưa hồi thần lại, một bóng trắng loé lên, sau đó!
Vô Cực thấy Hồ Cửu Nhi yêu đan đột nhiên nứt ra, thổ huyết, khí tức cấp tốc hạ xuống.
Đúng lúc này, ba bóng người hoành không xuất kích, quanh thân phủ đầy một lớp quang mang màu vàng tôn lên vô cùng cao quý , ba chiếc Thánh Kiếm to lớn cùng tề phát, bồi thêm một kích cuối cùng.
Hồ Cửu Nhi ngã xuống, hơi thở đoạn tuyệt!
Vô Cực cười ngây ngô hài lòng, may mắn, may mắn!
May mà yêu đan của yêu nữ này bị tổn hại nếu không thì hậu quả khó lường a.
Quay về phía sau, điểm tán một cái khen thưởng cho đám hậu bối.
Làm tốt lắm!
Nhưng ngay khi hắn vừa quay đi!
Phốc!
Một tiếng vang trầm đục, vị trí cổ của hắn nhanh chóng nứt ra một lỗ máu, sau đó rơi xuống.
Vô Cực mắt mở trừng trừng, muốn nhìn xem là ai đã giết mình, nhưng đến chết hắn cũng không rõ!
Phía trước thi thể của Vô Cực, Hồ Cửu Nhi sắc mặt có chút trắng từng ngụm từng ngụm thở hổn hển nhưng trên mặt lại tràn ngập nụ cười vui vẻ.
Nụ cười phối hợp với gương mặt trắng bệch tạo cho người ta cảm giác thương xót từ đáy lòng, thấy mà yêu, hận không thể đem vào ngực ôm ấp để an ủi.
Ban nãy những thứ Vô Cực nhìn thấy đều là huyễn tưởng nàng nhân cơ hội tạo ra, nhưng không ngờ lại thuận lợi tới vậy.
Huyễn cảnh thứ này muốn làm chân thực, thậm chí vây nhốt cùng cảnh giới đối thủ, lại còn là loại đã trải qua sinh tử tuế nguyệt có chút khó khăn.
Bởi vậy nàng mới đưa ra yêu đan là giả, đó thực chất là một pháp bảo bản mệnh Bạch Diễm Châu, được nàng ngụy trang phối hợp cùng Hồ Ly chi hoả chí cương chí dương nhanh chóng phá hủy vài tầng phòng hộ của đối thủ.
Còn nếu nàng vận dụng yêu đan chân chính há lại chỉ có từng đó uy lực?
Sau đó nàng nhân cơ hội tiếp cận, sử dụng thiên phú thần thông sáng tạo ra huyễn cảnh, đưa Vô Cực vào trong đó, thừa lúc hắn buông lỏng cảnh giác một kích lấy mạng.
Đằng xa, đám chính đạo quân đoàn thấy cảnh đó thì ngây người, không hiểu sao lão tổ đột nhiên ngây người, sau đó quay sang cười với bọn hắn, rồi đột nhiên bị giết chết!
Đây là sống chán quá nên nói lời chào từ biệt rồi tự sát trong truyền thuyết sao?
Với cái tâm tính này sao lại tu luyện được tới cảnh giới đó nhỉ?
Cửu Vĩ Hồ có huyết mạch từ thời Thượng Cổ, là chí cao trong Hồ Tộc, mang sức mạnh phi thường, nhưng dòng tộc này không hiểu sao đột nhiên tuyệt tích nên cũng không ai biết chuẩn xác năng lực của bọn họ.
Đám người cũng không biết rõ thiên phú thần thông của Cửu Vĩ Hồ Tộc bởi vì Hồ Cửu Nhi là Cửu Vĩ duy nhất còn sót lại, chỉ nàng mới có được thần thông này, những yêu hồ khác đều không có.
Nàng cũng không đem nó lộ ra ngoài, dù sao át chủ bài lộ ra là ngại mạng mình dài?
Thánh Địa quân đoàn tuy trong lòng sợ hãi nhưng vẫn cắn răng duy trì trận pháp, liều một phen còn có thể sống, nếu không chỉ còn nước chết!
Trong sự sợ hãi bao trùm, cuối cùng trận pháp cũng hoàn thành!
Mà Hồ Cửu Nhi cũng không chú ý tới có mấy luồng sức mạnh to lớn đang tới gần!.