Lục Huy ngao ngán nhìn giao diện hệ thống trước mắt.
Vật phẩm thì có hàng đống đấy nhưng cơ bản phải có tiền a!
Tinh Huyết yêu thú bậc bảy Hắc Mạn Ngưu ( đã đề luyện sát khí ): .
điểm hình tượng.
Tinh Huyết yêu thú bậc sáu ( đã đề luyện sát khí ) Tam Thủ Ngân Giác Xà: .
điểm hình tượng.
Vân vân!
Không dừng lại mấy cấp bậc đó, thậm chí cấp tám, cấp chín đều có rất nhiều, hắn còn bắt gặp mấy loại đều không định được giá cả cụ thể.
Trông mà thèm a!
Mấy thứ tinh huyết đó đều được hệ thống đề luyện qua sát khí, vô cùng ôn hòa cấp cao thì tốt nhưng giá đắt.
Còn cấp thấp thì đối với hắn lại không chút tác dụng nào, nếu có cũng cực kì bé nhỏ.
"Hệ thống, ngoài tinh huyết ra có còn cách nào khác không?" Lục Huy mong đợi hỏi.
[Có!]
Hệ thống cộc lốc đáp lại một câu rồi nhanh chóng đổi giao diện, một loại đồ vật mới đập vào mắt Lục Huy.
Đan dược: Huyết Khí Đan.
Giới thiệu: Được luyện chế từ bốn mươi chín loại đan dược bổ sung khí huyết như: Huyết Nhân Sâm, Trọng Huyết Ma Cô (cây nấm), Long Huyết Thảo,!
Công dụng: Bổ sung khí huyết, kích thích tâm mạch sản sinh đại lượng huyết dịch.
Tác dụng phụ: Nếu thân thể không đủ cường tráng sẽ có nguy cơ no bạo huyết dịch, nổ tung mà chết!
Khuyến cáo: Hãy sử dụng với liều lượng vừa phải!
Giá cả: .
lọ/ viên!
Lục Huy thấy vậy lập tức vui mừng, đắt thì đắt một điểm nhưng thắng cái ở hiệu quả lâu dài a!
Mà khi vừa nhìn thấy công dụng của đan dược, trong đầu hắn nảy sinh một ý nghĩ táo bạo.
Thử nghĩ xem, muốn tu luyện Huyết Ma Chú thì cần đại lượng huyết dịch, mà nếu ngươi có thể tự sản sinh ra huyết dịch dùng để tu luyện thì không chỉ không cần tu nạp tinh huyết ngoại lai, do đó chắc chắn sẽ không xảy ra nguy cơ tẩu hoả nhập ma hay phản phệ.
Bên cạnh đó huyết dịch là tự thân nuôi dưỡng nên độ phù hợp đạt tới hoàn mĩ, tùy ý điều khiển, như vậy không chỉ tốc độ tu luyện mà có khi uy lực của chú pháp còn nâng cao một điểm!
Lại hao phí hai trăm ngàn mua hai lọ Huyết Khí Đan, tổng cộng được bốn mươi viên và điểm hình tượng cũng chỉ còn hơn ba trăm ngàn!
Cầm trong tay một lọ đan dược nhỏ, đây là bình Cường Hoá Đan hắn vừa mua lúc trước.
Lục Huy dự định đem nó uống vào sau đó mới dùng tới Huyết Khí Đan.
Tuy thân thể Phản Hư Kì cùng Ma Thân cũng không hề yếu, có thể xưng cùng cấp ít đối thủ nhưng nếu như vậy cũng vẫn chưa đủ.
Phải biết Huyết Ma Chú cần huyết dịch không phải một số lượng nhỏ, như vậy nếu muốn chứa đựng đại lượng huyết dịch thì cần một thân thể thật hùng mạnh.
Tu luyện thân thể đa phần đều thông qua một con đường: công pháp tôi thể, còn một cách nữa là ngoại lực!
Ngoại lực cũng có rất nhiều cách, chẳng hạn như dùng Cương Phong cắt chém, gạch đá đập vào người hay áp lực cực đại!
Mà trong ngoại lực, phổ biến nhất cũng chính là đan dược, nhưng cách này chỉ là bỏ gốc lấy ngọn, căn cơ phù phiếm nên Đan dược cũng chỉ được coi như liều thuốc trung hoà khuyếch đại thành quả tôi thể.
Nhưng Cường Hoá Đan lại khác, tùy theo tu vi, tối đa nó lại có thể trực tiếp đề thăng sức mạnh thân thể lên ba lần, cực độ khủng bố a!
Mà Lục Huy bây giờ cũng không có thời gian tu luyện công pháp gì gì đó, nếu không làm thân thể đề thăng thêm chút rồi lại dùng đan dược không thơm sao?
Nhưng tất cả đều do cuộc sống bức bách a!
Thu hồi tạp niệm, Lục Huy mở nắp bình ngọc, đổ ngược ra.
Một viên đan dược tròn vo óng ánh vàng xuất hiện, nhưng trái với vẻ ngoài đẹp đẽ, nó lại toả ra mùi hương thum thủm như mùi trứng thối.
Lục Huy nhăn mặt lại, có chút hoài nghi liệu có phải hệ thống bán đồ giả?
Hệ thống: [ Hàng của bản hệ thống đều là hàng uy tín chất lượng cao, đan dược đều thuộc phẩm chất cực phẩm, không tồn tại hỏng hóc hay chất lượng kém.
Mời kí chủ thu hồi tâm tư của mình!]
Phản bác nhanh a!
Lục Huy cũng hết lời để nói, đành phải tự nhủ một câu: "Thuốc thối dã tật!"
Nói rồi hắn cắn răng, một hơi đem Cuồng Hoá Đan nuốt vào, không kịp nếm ra tư vị gì thì đan dược đã hoá thành một dòng dung nham nóng bỏng như muốn đem Lục Huy thiêu cháy.
Cố chịu đựng, Lục Huy dùng ma lực dẫn dắt, đem dược hiệu chảy đi khắp thân thể, lần này dược lực không tụ tập ở đan điền mà lại hoà vào từng tế bào.
Dược hiệu nóng bỏng như muốn đem từng tế bào thiêu đốt, nhưng theo đó cũng đem chúng tinh luyện lại một lần khiến một số tạp chất bị trừ khử rồi đẩy ra bên ngoài tạo thành một lớp mùn đen sền sệt.
Lục Huy cũng có chút kinh ngạc, thân thể Phản Hư Kì này của mình lẽ ra phải cực độ tinh khiết rồi chứ nhỉ? Không ngờ tới lại có nhiều tạp chất như vậy!
Xem ra cứ không phải cảnh giới cao tạp chất liền không có a.
Kể cũng phải, bất cứ tu luyện giả nào trong quá trình tu luyện đều phải dùng đến đan dược hoặc linh thảo, mà ngoại trừ Cực phẩm đan, hễ là đan dược liền có ba phần độc, nhưng muốn dùng toàn bộ đều là đan dược Cực Phẩm, nói thẳng, bất kì thế lực nào cũng không lấy ra được!
Không lẽ hồi nhỏ yếu ngươi dùng được, đến lúc tu vi cao ngươi vẫn tìm được?
Mà dược độc cũng theo dược lực, tuy bị bài trừ không ít nhưng vẫn có một lượng nhỏ bọn chúng quá mức cứng ngắc chặt chẽ, nếu không dùng đặc thù thủ đoạn cũng rất khó bài trừ.
Nửa canh giờ sau, dược hiệu mới toàn bộ bị hấp thu hết, các tế bào một lần nữa liên kết, trở nên rắn chắc gấp mấy lần ban đầu.
Nắm một nắm đấm cảm nhận lực lượng, Lục Huy khẽ nhíu mày, tố chất thân thể chỉ tăng được hơn hai lần.
Nhưng rất nhanh hắn khẽ mỉm cười, mình quá tham lam a, cường độ thân thể đã có thể so sánh với Phản Hư đỉnh phong, mình còn mong muốn gì nữa?
Đem thân thể gột rửa một phen, thay bộ đồ mới, tinh thần sảng khoái hơn hẳn.
Liếc nhìn bên cạnh, Tiểu Hồ Ly vẫn đang ngủ say, chỉ là lông mi hơi nhăn lại, cái mũi nhỏ thi thoảng khẽ nhíu một cái nhưng sau đó rất nhanh lại giãn ra, khẽ chép miệng, khoé miệng khẽ trào ra vài sợi tơ tuyến mỏng manh.
Lục Huy khẽ bật cười, đây là bị mùi của hắn cho khó chịu a!
Hắn đưa tay lau đi mấy sợi nước miếng cho Lục Hồ, mà cũng không biết nàng mơ được ăn thứ gì đến nỗi thèm nhỏ dãi.
Mà người sau lại vô ý thức bắt lấy ngón tay hắn đưa vào trong miệng nhai nhai, mà một đạo thần niệm đứt quãng cũng truyền vào tai Lục Huy:
"Đùi gà! ha ha! đùi gà ngon! muốn ăn đùi gà!"
Đúng là đồ tham ăn, vừa ăn xong lăn ra ngủ lại đói rồi!
Nhìn cái bộ dáng này không cách nào liên tưởng tới Hồ Cửu Nhi trước đây a!
Mà cũng đúng, đây vốn là hai người hoàn toàn khác biệt, chỉ là dùng chung một thân xác thôi.
Khẽ thở dài, tạm dừng quá trình tu luyện, Lục Huy thở dài một hơi sau đó thần niệm cấp tốc trải rộng.
Rất nhanh hắn nhìn thấy cách đó không xa, một con Địa Hoàng Kê to béo đang nhởn nhơ gặm một gốc linh thảo.
Con gà này tối thiểu cũng tới hơn chục cân a, mà nhìn qua thân thể đầy đặn lông mượt mà óng ánh, nhất là cặp chân cực độ to lớn, nhìn không khác gà Đông Tảo, chẳng qua lớn hơn rất nhiều.
Nghĩ tới giống gà này hắn cũng có chút thèm, đời trước cũng chưa được nếm qua lần nào, mà con Địa Hoàng Kê này còn săn chắc hơn rất nhiều, chất thịt chắc rất ngon đây!
Không phí sức lực gì đem nó bắt xuống, Lục Huy đem sơ chế qua một phen, đúng như hắn đoán, chất thịt không chê vào đâu được!
Không biết làm món gì ngon đây!.