Ma khí sâm nhiên gào thét hướng về phía Quỳ Ngưu muốn đem nó bao trùm rồi luyện hoá.
Xẹt xẹt, xẹt xẹt!
Ma khí cùng da thịt va chạm phát ra từng đạo âm thanh ma sát chói tai rùng rợn.
Vốn tưởng rằng dưới lực đạo này Quỳ Ngưu ít nhất cũng sẽ chịu một ít tổn thương a.
Nhưng không, đừng nói bị thương mà ngay cả một vết hằn cũng không có.
Trong lòng năm vị Thành Chủ rung động không thôi, không hổ danh thân mang Quỳ Ngưu Huyết Mạch, phòng ngự thật kinh khủng!
Ngũ Ma Hoá Cốt Trận tiếp tục vận hành, Ma Khí cuồn cuộn không ngừng nghỉ xung kích muốn bào mòn lớp da phòng ngự của đối thủ rồi từ từ xâm nhập phá hủy xương cốt toàn thân.
Quỳ Ngưu mở trừng đôi mắt to như chuông đồng, nó không hề tấn công cũng không phòng ngự, chỉ vô cùng đau lòng nhìn về Thái Âm Kỳ.
Tuy từ lúc được đoán tạo nhục thân đã thoát ly được thân phận khí linh của Thái Âm Kỳ không cần phải chịu cảnh khí nát linh vong.
Pháp bảo không có khí linh uy năng tuy sẽ giảm xuống một chút nhưng dù vậy nó vẫn là một món pháp bảo vô cùng tốt, cũng tượng trưng cho thân phận Quỳ Ngưu của nó.
Mà bây giờ lại bị làm thủng một lỗ nếu để đám hung thú kia biết được nhất định sẽ cười nhạo một phen, Thiếu Chủ cũng sẽ nổi giận, dù sao nó cũng là do hai cha con chủ nhân cùng nhau tạo ra, nói rằng là đồ vật kỉ niệm cũng không sai.
Thất sách a, đều tại ta quá xung động!
Quỳ Ngưu trong lòng thầm tự trách, đầu óc thô kệch cũng không nghĩ ra được cách nào khả thi, nếu không đi tìm mấy vị luyện khí Tông sư của nhân loại nhờ xem hắn có thể sửa?
Nhưng lúc này, nó đột nhiên phát hiện bên dưới Tội Thành những sinh linh vừa chết kia thân hình dần trở nên khô héo, sinh cơ từ từ bị rút ra rồi tụ tập tới vị trí lỗ hổng của Thái Âm Kỳ, sau đó nó chậm rãi tự chữa trị.
Không sai, mặc dù tiến độ vô cùng chậm chạp nhưng xác thực là đang tự chữa trị!
Quỳ Ngưu trong lòng cực độ cuồng hỉ, thật không ngờ tới Đại Kỳ còn mang chức năng này.
Theo như kí ức truyền thừa từ lúc được tạo ra, pháp bảo mang công năng tự hồi phục không cái nào không phải tuyệt thế trân bảo do Thiên Địa sinh dưỡng hoặc do tuyệt thế đại năng dùng tâm lực cả đời tạo ra.
Chủ nhân lại có thể tạo ra pháp bảo bậc này, đã từng là khí linh nó cũng cảm thấy vinh yên.
Quỳ Ngưu cũng không biết lúc ý thức của nó còn chưa hoàn toàn thành thục vẫn trong trạng thái hỗn độn, tám cây Thái Âm Kỳ được Lục Huy dùng Tâm huyết do Huyết Ma Chú tạo ra ôn nhưỡng do đó cũng dính đặc tính của Huyết Ma Chú nên chỉ cần có huyết dịch cùng sinh cơ đủ nhiều liền có thể đề thăng uy lực.
Mà nếu có vật liệu cao cấp dung hợp thậm chí có thể tự chủ tiến giai.
Nhưng điều kiện tiên quyết là cần đại lượng Huyết Dịch Sinh Cơ cùng khoáng Kim trân bảo a!
Lúc này Quỳ Ngưu cũng phát hiện bóng hình của Tiểu Thanh Trúc bên phía Đông Hoang.
Trong lòng có chút lo lắng, nó cũng không để ý nhiều, thân hình to lớn hơi khom xuống tụ lực vào một chân duy nhất.
Áp lực trầm trọng khiến không gian nứt vỡ ra từng đạo khe hở, năm vị Thành Chủ sắc mặt ngưng túc, đối phương đây là muốn ra tay phản kích sao?
Không dám chậm trễ, ai nấy đều dồn toàn bộ tu vi vào Ngũ Ma Hoá Cốt Trận đem phương viên năm mươi trượng xung quanh hoàn toàn giam cầm, đồng thời hủ thực chi lực một khắc cũng không ngừng nghỉ liên tục bào mòn xâm nhập.
Âm thanh ma sát ken két nối liền không dứt.
Thế nhưng hạ thế của Quỳ Ngưu chỉ hơi chậm lại một chút rồi tiếp tục hạ xuống.
Khi đã dồn lực đầy đủ thì không gian dưới chân nó cũng đã như một tấm gương nát, không gian loạn lưu thi thoảng quét qua khiến thân thể mà ngay cả năm vị Đại Ma hợp lực cũng không thể công phá có thêm nhiều vết rách, máu tươi đỏ thẫm xen lẫn ám vàng từ đó chảy ra.
Quỳ Ngưu cũng không thèm để ý, khi cảm nhận đã đến cực hạn dồn ép, đột nhiên chân dài duỗi thẳng nhảy lên cao, sau đó đầu đuôi nối liền cuộn tròn như một trái bóng.
Chỉ trong chớp mắt liền xông phá không gian giam cầm, Ngũ Ma Hoá Cốt Trận cũng ngay lập tức bị phá hủy nhưng phía sau ma khí nồng đậm không cách nào tan hết dây dưa không ngừng hoà lẫn máu tươi, từ xa nhìn lại tựa như một chiếc đuôi dài sặc sỡ.
Mà đại trận bị xông phá, năm vị Thành Chủ cũng chịu phản phệ nặng nề thổ huyết không ngừng, tuy không đến mức không cách nào di chuyển nhưng khí tức cũng hạ xuống một đoạn dài, không có vài trăm năm ôn dưỡng thì không cách nào khôi phục.
Năm người trong lòng nhấc lên kinh đào hải lãng, bọn họ không thể tin nổi mình lại thua? Mà còn thua một cách không hiểu thấu, chỉ nhảy một cái liền xong rồi?
Tại sao thực lực của nó lại khủng bố như vậy?
Nhưng không chờ bọn chúng suy nghĩ, bóng đen kia lại cấp tốc hạ xuống, năm người lập tức bị khí áp lực đè ép chết.
Không ngờ tới năm vị đại ma tung hoành ngang dọc lại chết uất ức như vậy.
Phía dưới, ma tu trong Tội Thành cũng không rõ tình hình bên ngoài, thông qua lỗ hổng chỉ thấy một con yêu thú to lớn bị năm vị Thành Chủ đại nhân bao vây công kích không cách nào động đậy, sau đó nó đột nhiên nhảy lên rồi hạ xuống, năm vị thành chủ cứ thế không còn?
Nhưng rất nhanh bọn họ phản ứng lại, Thành Chủ đều không cách nào ngăn cản, mình còn ở lại không khác gì tự chịu chết sao?
"Chạy mau a!"
"Tránh ra cho lão tử!"
"Ngươi đẩy cái gì? Muốn chết sao?"
Toàn thành chỉ trong phút chốc liền lâm vào hỗn loạn tranh nhau muốn từ trong lỗ hổng chui ra, sợ rằng chậm một bước liền sẽ mất mạng.
Đúng lúc này, Đại Kì bao phủ bầu trời đột nhiên thu nhỏ rồi biến mất, ức ức ma tu với cùng vui sướng tranh nhau bay ra khỏi thành.
Thế nhưng chưa được bao xa, một bóng đen khác lại cấp tốc hạ xuống, so với Đại Kì còn nhỏ hơn vô số lần nhưng áp lực mang đến không phải Thái Âm Kỳ có thể so sánh.
Mấy ma tu bay lên đầu tiên bị khí áp ép thành thịt vụn chết không thể chết thêm.
Không dừng lại nó tiếp tục hạ xuống.
Trong ánh mắt kinh hãi của ức ức ma tu!
Ầm ầm! Ầm ầm!
Âm thanh đổ nát, bụi mù cuồn cuộn vang lên không dứt.
Qua nửa canh giờ bụi mù mới dần lắng xuống nhưng Tội Thành phồn hoa đã không còn, chỉ có một hố sâu rạn nứt có phương viên gần một dặm.
Uy lực của cú va chạm thật khủng bố a!
Tội Thành không còn, ức ức sinh cũng không thấy.
Không có tàn chi, không có huyết dịch lưu lại tựa như tất cả đều hư không tiêu thất.
Mà Quỳ Ngưu lúc này cũng đã không có bóng dáng!
Rất lâu sau đó mới có tu luyện giả tình cờ đi qua, hắn đem tin tức này cáo tri ra ngoài, toàn thể Thiên Việt đại lục đều rung động không biết rốt cuộc là thế lực nào lại có lực lượng bậc này, ngay cả Tội Thành nguy hiểm cùng cực cũng có thể phá hủy đến một chút dấu vết đều không lưu lại!
Một nơi khác, hơn ngàn tinh anh của Thiên Giác Hắc Mã tộc đề phòng nhìn về con yêu thú kì dị trước mặt.
Tuy xấu xí nhưng khí tức có chút khủng bố a!
Tên đầu ngựa mọc sừng đầu lĩnh đứng ra quát hỏi:
"Ngươi là người phương nào? Vì sao cản chúng ta?"
Thao Thiết cũng lười nói nhảm, nó tế ra Thái Âm Kỳ, đồ án trên đó trực tiếp mở miệng ra một ngụm đem hơn ngàn người nuốt vào!
Nhân Xà, Niên, Giải Trãi,.
.
mấy hung thú đều có mục tiêu riêng lần lượt huyết tế.
Mà theo tin tức Tội Thành bị phá hủy rất nhiều tin dữ khác cũng liên tục phát tán khiến Thiên Việt đại lục lòng người bàng hoàng.
Bắc Mạc Cực Nhạc Ma Cung, Nam Bộ Hắc Vu Tộc, Thiên Độc Tông,! toàn bộ những thế lực lớn mạnh này đều không hiểu thấu bị tiêu diệt, không có một chút tin tức tràn ra.
Mà đó còn chưa phải con số cụ thể, người ta còn phát hiện Yêu lực tràn ngập ở một số địa phương, có lẽ một số bộ phận yêu tộc đều bị tiêu diệt.
Bọn họ suy đoán không sai, những chi đội Yêu Tộc này đều là tinh anh từ Tổ Yêu Giới vượt giới mà sang.
Theo suy nghĩ của tám đại hung thú thì huyết dịch của tu luyện giả càng lớn mạnh thì càng tốt, bởi vậy bọn chúng đều nhắm tới những nơi có khí tức lớn mạnh, đám yêu tộc này là lựa chọn không tồi.
Chỉ trong một ngày bọn chúng đã đem huyết tế chín tộc đàn của Yêu Tộc cộng với sáu thế lực lớn nhỏ của Thiên Việt đại lục.
Còn vì sao không tấn công Trung Châu Thánh Địa ư? Không nói đám ngụy quân tử này lưng tựa Thượng Giới mà ngay cả những lão bất tử ẩn giấu thật sâu cũng không biết có bao nhiêu.
Nếu tám hung thú hợp lực thì cũng có cơ hội công phá nhưng bây giờ thời gian cấp bách nên bọn chúng chỉ đành bỏ gần tìm xa.
Mà Đông Hoang cũng được coi là gia viên nhà mình, đem nó diệt đi có phải trống vắng quá không? Hơn nữa cường giả cũng không được mấy mống a!.