Buổi tối sau khi làm việc xong Hi Văn liền tức tốc thay quần áo để đến điểm hẹn.
Vì trời mưa nên tiến độ quay phim hôm nay khá chậm vậy nên phải kéo dài đến tận tối.
Trễ hơn tiếng so với dự kiến ban đầu nhưng dù vậy cô cũng đã gọi điện báo trước với anh rồi nên chắc không sao.
Đi đến điểm hẹn là một nhà hàng sang trọng, quả thật đúng như lời anh nói, Tề Ân đã bao hết chỗ này đảm bảo không ai có thể làm phiền đến hai người.
Đi lên sân thượng, cả một khu đều được bố trí vô cùng lộng lẫy với đèn nến sáng chói, cô chỉ kịp nhìn ngắm xung quanh, đoán chắc anh đã đến đây từ sớm nên Hi Văn vừa cười vừa lớn tiếng nói.
" Cũng đâu phải lần đầu hẹn hò, anh bày vẻ làm gì? "
Vẫn chưa để tâm lắm đến người trước mặt, cô nhìn lo nhìn ngắm cảnh đẹp nơi này không thể thoát ra.
" Con không thích sao? Là ta đã kêu nhà hàng bố trí như vậy.
"
Hi Văn giật mình bởi giọng nói ồm ồm kia
[ Giọng nói này...sao nghe quen thế nhỉ.
]
Quay người lại mới thấy người ngồi trong bàn ăn ngoài Tề Ân ra còn có ông nội anh là Tề Tứ.
Khuôn mặt ông vẫn như vậy, ôn hòa thiện lương.
" Ông...ông nội.
"
Cô liếc nhìn anh bằng ánh mắt bặm trợn, cô đã bảo chuyện này hiện tại chưa thể công khai vậy mà anh lại dám...!
" Haha, Hi Văn con đừng lườm nó như thế.
Không phải Tề Ân nói đâu, chỉ tại hai đứa hành động không cẩn trọng vô tình để ông phát hiện được.
Mà mấy đứa nhỏ này tụi con cũng ghê thật, ta chỉ định im im xem tụi con thế nào vậy mà lại dám ém nhẹm luôn, không xem ta là người trong nhà sao? "
Hi Văn xua tay, cô vội lắc đầu
" Không ạ, không phải vậy đâu.
Chỉ là bọn con vẫn chưa ổn định nên không dám công khai.
Chứ không phải cố tình lừa ông đâu ông nội.
".
||||| Truyện đề cử: Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban |||||
Ông cười lớn tiếng rồi bảo cô mau chóng ngồi xuống để cùng trò chuyện, thật quá lâu rồi mới có lại cảm giác này.
Ông còn tưởng mãi cùng không còn cơ hội ngồi chung một gia đình như vậy rồi chứ.
" Còn biết gọi ta là ông nội...Hi Văn à con đúng là thói quen không thể bỏ.
Nếu hai đứa đã quay lại với nhau thì mau chóng đăng ký kết hôn lại rồi dọn về một nhà sống cùng nhau đi.
"
Ông nội lần này quả là gãi đúng chỗ ngứa của anh rồi.
Đúng ý mà anh muốn, xem xem lần này chính miệng người lớn nói ra cô có dám từ chối hay không.
Hi Văn cười hì hì
" Ông à, chuyện này chúng ta bàn sau đi.
Đồ ăn nguội hết rồi, hôm nay cháu quay phim mệt lắm nên muốn ăn trước được không ông? "
Tề Ân trợn to mắt
[ Chuyện này mà em cũng đánh trống lảng được sao? ]
Suy cho cùng sức khỏe của Hi Văn vẫn là quan trọng nhất.
Ông nội cưng chiều cô hết mực sao có thể để cho cháu dâu mình bị đói chứ, gạt chuyện kia sang một bên ông chăm chú gắp thức ăn cho cô.
" Được được, không nói nữa chúng ta mau ăn thôi.
Hi Văn, con ăn đi.
"
Anh đứng hình nhìn ông nội mình nháy mắt ra hiệu.
[ Ông nội, sao bảo đến đây hỗ trợ mà chưa gì ông đã đứt gánh rồi.
]
Tề Tứ cũng liếc liếc ánh mắt ra ám hiệu với anh.
[ Con không nhìn thấy sao, Hi Văn nó cố tình nói khéo như vậy rồi mà chúng ta còn mặt dày làm khó con bé sao được chứ.
Chuyện này ông giúp tới đây thôi, phần còn lại con tự quyết đi.
]
[ Ông nội...ông...]
Hi Văn nhìn hai ông cháu một già một trẻ nhướng mày với nhau y hệt con nít, cô thắc mắc.
" Hai người đang làm gì đấy? "
Tề Ân quay mặt đi nới khác, anh gãi gãi đầu.
" Ờ không, không có gì chúng ta dùng nữa thôi.
"
Tế Tứ cố lảng sang chuyện khác
" Gần đây công việc của con thế nào Hi Văn, có ổn không? "
" Rất tốt ạ.
"
" Ông ở nhà xem phim của con mãi không thấy chán.
Diễn xuất thật sự phải nói là đỉnh cao.
Cháu giỏi lắm không hổ là người nhà Tề gia.
Sau này ra phim mới nhớ phải nói với ông, ông sẽ ủng hộ hết mình.
Không thôi cần nhà đầu tư cũng có thề lên tiếng, Tề gia phía sau hậu thuẫn cho con.
"
Hi Văn cười mỉm chi, cô liên tục gật đầu.
" Cháu biết rồi.
"
Buổi nói chuyện diễn ra khá hòa hợp và vui vẻ, trời đã khuya thì Tề Tứ liền lệnh cho anh chở cô về nhà, vừa bước lên xe Hi Văn liền đá cho anh một ánh mắt lườm nguýt đáng sợ.
Có điều anh lại cảm thấy cô rất đáng yêu.
" Em làm gì vậy? Sao lại lườm anh? "
" Tề Ân, anh càng ngày càng cả gan rồi.
Anh dám lừa em đến để ông nội hối thúc chuyện kết hôn, anh biết em sợ người lớn sẽ không dám từ chối nên muốn dùng cách này ép em đúng không? "
" Không hề nha, anh không có đâu.
Chỉ là ông dặn không được nói việc ông sẽ có mặt cho em biết để tránh em viện cớ không đến, anh cũng là hạng con cháu là sao dám cãi lại, anh không có tiếng nói.
Trong nhà này anh thấp cổ bé họng nhất rồi còn gì.
"
Hi Văn nghiến răng
" Vậy mà anh cũng không tìm cách từ chối giúp em, rõ ràng là anh có ý đồ trước.
Tưởng em ngốc lắm sao? Rõ ràng chuyện của chúng ta bí mật như vậy sao ông nội có thể biết nhỉ? "
Tề Ân nhún vai
" Anh cũng bó tay.
"
Ở phía xa xa đâu đó vị bác sĩ lớn tuổi lúc trước cấp cứu cho cô liền hắt hơi một tiếng, ông hít hà.
" Ai nhắc đến mình vậy? "
...!
Về đến nhà Tề Ân bước xuống xe mở cửa cho cô hai người bọn họ quyến luyến không muốn rời.
" Ngày mai anh có cuộc họp, tối nay phải chuẩn bị nên không ở lại đây cùng em được.
"
" Anh giữ sức khỏe đừng thức khuya quá.
"
Tề Ân gật đầu rồi tiến đến hôn lên trán Hi Văn
" Anh biết rồi.
"
Sau khi nhìn Hi Văn vào nhà rồi mở sáng đèn phòng ngủ anh mới lái xe rời đi.
Ở phía xa xa trong góc tối một người bịt khẩu trang kín kẽ tay cầm máy ảnh sung sướng vì thành quả của mình.
Hắn mở xem những tấm ảnh được chụp vô cùng rõ nét, trong hình là cảnh Hi Văn và Tề Ân quấn quýt bên nhau vô cùng tình tứ.
" Lần này đúng là tin tốt, không ngờ chị Cát Cát lại cao tay như vậy.
Cao Hi Văn, xem như cô xui xẻo rồi.
".