Kim Phi mở miệng, muốn hô Đại Lưu, nhưng Đại Lưu không ở đây, đúng lúc Kim Phi thấy Thấm Nhi, Châu Nhi đứng một bên, y nói: “Thấm Nhi, phiền ngươi chạy một chuyến, đi nói với Đại Lưu, bảo anh ta sắp xếp người mời Lương ca vào thành một chuyến”
'Thấm Nhi liếc y một cái, không nói gì. “Hử, không bảo được ngươi chứ gì?”
Mắt Kim Phi xoay chuyển, nâng mặt Cửu công chúa lên hôn một cái: “Có đi không, không đi ta hôn tiếp!”
“Ngài!... Châu Nhi phải trông chừng tên dâm ô này cho kĩ vào!”
'Thấm Nhi tức tới mức giậm chân, quay người rời đi.
“Bày trò, còn không xử lí được cô à?”
Kim Phi đắc ý nhếch lông mày lên. Y phát hiện ra, Thấm Nhi ghét nhất là thấy y và Cửu công. chúa có hành động thân mật, đặc biệt là lúc trước mặt mọi người.
Đây cũng trở thành cách tốt nhất để Kim Phi đối phó với Thấm Nhi.
Chỉ là cách này hơi “tốn cận vệ”, nói chính xác là “tốn” Đại Lưu.
Chỉ cần nhìn thấy Đại Lưu mặt mũi bầm dập, thì 80% là bị Thấm Nhi đánh.
“Tiên sinh, ngài tranh hơn thua với Thấm Nhi, kéo ta theo. làm gì?”
Cửu công chúa tức giận hất tay Kim Phi ra.
“Không phải là ta tranh hơn thua với cô ấy, chỉ là muốn hôn người, nên tìm một lí do thôi mà.”
Kim Phi thuận miệng nói.
Cả quãng đường đi từ Xuyên Thục tới đây, đều chỉ có mình Kim Phi, bây giờ tạm thời đã giải trừ được nguy hiểm, Cửu công chúa xinh đẹp đáng yêu lại đang ngồi cạnh, nên tim khó tránh khỏi có chút ngứa ngáy.
“Thấm Nhi nói không sai, ngài chính là tên dâm ôi!”
Cửu công chúa tức giận lườm Kim Phi một cái: “Thế nào? Nghĩ ra cách chưa?”
“Ngoài nổ tung Hoàng Hà, tạm thời ta không nghĩ ra cách nào quá tốt, chỉ có thể tìm Lương ca tới cùng bàn bạc thôi.”
Kim Phi đè ý nghĩ đen tối trong đầu xuống, bất đắc dĩ nói.
“Người Đông Man vẫn còn ở bờ bắc sông Hoàng Hà đấy, cho dù qua sông, bọn họ cũng không vào thành được.”
Cửu công chúa kéo cánh tay Kim Phi, cười an ủi nói: “Chúng ta có đủ thời gian để bàn bạc cách đối phó, không cần gấp gáp!”
Đây cũng là một trong những nguyên nhân cô ấy thích Kim Phi.
Kim Phi luôn biết thiếu sót của bản thân ở đâu, ở lĩnh vực. mà mình không am hiểu, nên tìm người bàn bạc thì tìm người bàn bạc, tuyệt đối không quyết giữ ý mình.
“Tiên sinh, nếu thật sự không được, trước tiên chúng ta cứ thu thập chút đồ cho người Đông Man, để họ rời đi đã, sau đó ngài lại điều thêm một ít nhân viên hộ tống ở Xuyên Thục tới, chúng ta sẽ truy đuổi ở phía saul”
Cửu công chúa nói: “Ta sẽ xin phụ hoàng hạ ý chỉ, để Tân Vương thúc và quân Trấn Bäc chặn đường từ phía bäc, đến lúc đó chúng ta tấn công từ hai phía, tiêu diệt bọn chúng trong một đợt tấn công từ phía bắc thôi!”
“Đây cũng là một cách!” Kim Phi khẽ gật đầu.
Thật ra nếu tấn công mạnh mẽ, Kim Phi cũng có thể khiến những kị binh này hao mòn từng chút một.
Nhưng kị binh Đông Man bây giờ chính là một tổ ong vò
Trước mắt chúng vẫn thành thật đợi ở bờ bắc sông Hoàng Hà, điều y lo lắng là một khi đánh nhau, các kị binh chứng kiến được sự kết hợp của khinh khí cầu và lựu đạn, biết không đánh lại được, sẽ chạy tán loạn, cướp bóc khắp nơi.
Đến lúc đó muốn tóm cổ cả bọn lần nữa sẽ rất khó.
Mà cách Cửu công chúa nói cũng có thể thực hiện.
Trước tiên cho đối phương chút đồ, để bọn chúng quay về, sau đó âm thầm đuổi theo, đặt chiến trường ở phía bắc.
Đến lúc đó cho dù người Đông Man chạy tán loạn, cũng sẽ không nguy hiểm cho dân.
Trưa hôm đó, Trương Lương vào cung cùng Đại Lưu.
Trên phương diện chỉ huy quân sự, Trương Lương rất có tài năng, nhưng chung quy cũng là người lớn lên trong thời kì phong kiến, nhìn thấy cung điện tráng lệ, rõ ràng hơi căng thẳng.
Đặc biệt là sau khi nhìn thấy Hoàng đế ở Ngự Thư Phòng, anh ta căng thẳng đến mức quỳ xuống, cúi đầu.
“Miễn lễ!” Yêu ai yêu cả đường đi, biết Trương Lương là người được. Kim Phi và Cửu công chúa coi trọng, Trần Cát đưa tay ra hiệu cho Trương Lương miễn lễ.
“Lương ca, tới đây, ta đã chuẩn bị bản đồ phong thủy cả
TÔI. Kim Phi kéo Trương Lương tới trước bản đồ.
Nói tới chuyện chính, eo lưng Trương Lương lập tức thẳng băng: “Tiên sinh có mưu kế gì?”
“Tạm thời ta không nghĩ ra biện pháp hay nào, có điều điện hạ nghĩ ra một ý.”
Kim Phi nói cách của Cửu công chúa ra.
Trương Lương nghiêm túc nghe xong, sau khi suy nghĩ hồi lâu, khẽ lắc đầu.
“Xin lỗi điện hạ, nhưng ta cảm thấy cách của ngài không quá khả thi!”