Mấy ngày sau, Trương Lương sắp xếp cho ngựa chiến và tù binh xong, chuẩn bị dẫn các nhân viên hộ tống quay trở về kinh thành.
Còn chưa qua sông Hoàng Hà đã thấy bên bờ đối diện đông nghịt người.
Trương Lương nhận ra đây là cơ hội tốt để tuyên truyền về tiêu cục Trấn Viễn, lập tức yêu cầu các nhân viên hộ tống thay bộ đồng phục ngay ngắn sạch sẽ lên người, còn yêu cầu chiến đội áo giáp đen mặc cả áo giáp lên.
Biết những người này tới để chào đón mình, các nhân viên hộ tống đều ưỡn thẳng lưng lên
Sau khi đội quân từ cầu nổi lên bờ, lập tức bị người dân vây quanh.
“Đại huynh đệ, mọi người vất vả rồi, ăn trứng gà đi!”
“Các huynh đệ, mọi người làm tốt lảm, nhà chúng ta không có nhiều tiền, chỉ có thể hấp một nồi bánh bao cho. mọi người thôi!"
“Này nhóc con, ngươi đã thành thân chưa? Nhà ta có hai cô con gái, ba đứa cháu gái, ngươi xem, chúng nó rất mạnh khỏe, còn có thể sinh đẻ, ngươi xem xem, yêu mến đứa nào thì mang đi đi!”
“Nhóc con, ngươi đừng xấu hố, ta sống ở ngoại thành mương Trình Gia, nếu thích rồi thì lát nữa đến dẫn người đi nhé!"
Người dân có người thì nhét trứng gà vào nhân viên hộ tống, có người nhét bánh bao, còn có người giới thiệu cô nương nhà mình.
Đối mặt với kẻ địch, Trương Lương có thể cứng rắn như thép, sát phạt quyết đoán, nhưng người dân đều là có ý tốt, anh ta cũng không thể sai người xua đuổi họ, chỉ đành bố trí người kéo khinh khí cầu lên, dùng ngựa chiến mở đường tiến về phía trước.
Loài người cơ bản đều sùng bái những vật có kích thước lớn. Người dân ở ngoài thành lần đầu tiên được nhìn thấy khinh khí cầu khổng lồ, tất cả đều sửng sốt, không ai đám ngăn cản ở phía trước của đội ngũ nữa
Dù vậy, tốc độ của đội vẫn không nhanh lên được, họ qua sông Hoàng Hà vào buổi trưa, mà mãi đến gần tối mới vào được kinh thành.
Kết quả vào kinh thành rồi họ mới phát hiện ra, trong thành còn náo nhiệt hơn ngoài thành rất nhiều.
Người dân gần như lấp kín con đường dài.
ngoài thành có đất trống, người dân thấy khinh khí cầu còn có thể tản ra hai bên, nhưng hai bên đường ở trong thành đều là nhà cửa, người dân muốn tản ra cũng không có chỗ tản.
Đội nhân viên hộ tống bị chặn ở cổng thành không thể vào được.
Cuối cùng vẫn là Cửu công chúa sai nha dịch đi sơ tán người dân, mấy người Trương Lương mới vào thành được.
Khi đi ngang qua Phong Nguyệt Phường ở kinh thành, các cô gái ở thanh lâu đồng loạt chạy đến bên cửa số, ném hoa tươi xuống cho các nhân viên hộ tống.
Mưa hoa bay khắp cả con đường, mặt đường chẳng mấy chốc đã sắp phủ đầy hoa tươi.
€ó vài tú bà đứng ở trước cửa gọi mời, nửa tháng tiếp. theo, chỉ cần là nhân viên hộ tống tới tiêu tiền, thì đều được miễn phí.
Nhiều nhân viên hộ tống nghe vậy rất rung động, đồng loạt liếc trộm về phía thanh lâu đang gọi chào đó.
Trương Lương thấy tình hình không ổn, vội vàng thúc giục các nhân viên hộ tống nhanh chóng lên đường, làm cho. các cô gái cười lớn.
“Bổn cung cuối cùng cũng biết được lòng dân mà tiên sinh nói là gì rồi!"
Cửu công chúa đứng trên tường thành hoàng cung, buông kính viễn vọng trong tay xuống, chậm rãi nói: “Từ khi Đại Khang lập quốc đến nay, chưa từng có một đội quân nào lại nhận được sự ủng hộ và yêu mến của người dân như. thế!”
“Có đội quân như vậy, kẻ địch nào cũng chỉ là con hổ giấy!”
Tần Trấn đứng ở một bên cũng cảm khái nói.
“Tân đô thống, người mà bổn cung bảo ngươi trông chừng, đã trông chừng xong chưa?” Cửu công chúa quay đầu hỏi: “Hiện tại cổng thành đã mở, đừng để cho bọn chúng chạy thoát”
“Điện hạ yên tâm, toàn bộ đều đã được trông trừng gắt gao rồi, hôm nay Triệu phủ có người trèo tường chạy trốn, đã bị người ta phái tới bản chết!” Tân Trấn lạnh lùng đáp.
“Rất tốt” Cửu công chúa khế gật đầu: “Nhân viên hộ tống đã quay lại thành, ngày mai là có thể ra tay rồi!”
Kim Phi nghe vậy, không khỏi nhìn về phía phường Hưng An và phường Võ Đức nơi bọn quyền quý tụ tập ở đó.
Y biết, ngày mai ở đó sẽ dấy lên một trận mưa máu gió tanh.
Biết ngày thứ hai có chính sự, tối đó Kim Phi và Cửu công chúa đều ăn ý mà lựa chọn đình chiến, đi ngủ từ rất sớm.
Bọn họ ngủ rất ngon, nhưng đêm này, cả kinh thành không biết có bao nhiêu tên quyền quý đang mất ngủ.