“Ý kiến gì?”
Trần Cát tò mò hỏi
“Chúng ta đều đang bận, cứ để Đại Lý Tự Khanh lên đi, nếu không dây dưa đến buổi chiều với họ cũng không có tác dụng, chỉ lãng phí thời gian mà thôi”
Kim Phi thật sự không có hứng thú với tranh đấu trong triều định, cho đến bây giờ, ngoài Khánh Quốc công và hai Thừa tướng thì y không quen bất kỳ quan viên triều đường nào khác.
Ngay cả ông lão tranh cãi với y lúc này là ai, y cũng không biết
Cũng không có tâm trạng so đo tính toán với họ.
Mấy năm nay vì Trần Cát mềm yếu, sức ảnh hưởng của hoàng thất Đại Khang ngày càng thấp, đám quyền quý cũng ngày càng kiêu căng
Chẳng hề kiêng dè mà hối lộ tham ô, bá chiếm quấy rối thiếu nữ, tàn sát dân lành.
Trước đây từng có không ít người nhà của đám quyền quý từng đánh chết người ở ngoài phố, rất nhiều người nhìn thấy.
Sau đó thậm chí trong giới công tử quyền quý ở kinh thành từng dấy lên tranh cãi, để chứng minh quyền thế của nhà mình họ đã tìm bừa một người rồi đánh chết ngay trên phố lớn kinh thành.
Nơi càng đông, càng gần hoàng cung càng tốt, người bị đánh chết có lai lịch càng lớn càng tốt, như thế mới có thể chứng minh thế lực của gia tộc họ
Sau đó, một công tử quyền quý không có mắt đánh chết một người thân thích của hoàng thất, còn là họ hàng ruột thịt với Trần Cát. Trần Cát rất tức giận, ra lệnh cho Đại Lý Tự điều tra vụ án một cách thận trọng, chém chết công tử đó, lúc này làn gió này mới bị đè xuống.
Lúc này không có quyền quý nào trong sạch cả, muốn tìm được chứng cứ tội ác của họ cũng quá đơn giản.
Cửu công chúa lập ra một bản danh sách, Tân Trấn và người của Cục tình báo chỉ mất mấy ngày đã thu thập đủ chứng cứ, giao cho Đại Lý Tự Khanh.
Đại Lý Tự Khanh vừa câm được chứng cứ, mồ hôi lạnh sau lưng ướt đẫm cả áo.
Chứng cứ mà Tần Trấn đưa cho ông ta quá chỉ tiết, mỗi một mục đều đanh thép như núi
Đại Lý Tự Khanh biết một khi những bãng chứng này được công bố, toàn bộ triều đình Đại Khang sẽ trải qua một cuộc cải tổ lớn, nhiều gia tộc siêu cấp đã tồn tại hàng trăm năm sẽ sụp đổ.
Không biết đại thần tranh cãi với Kim Phi lúc nấy có biết tình thế hiện giờ không?
Đương nhiên là ông ta biết.
Nhưng ông ta chẳng còn cách nào khác, chỉ có thể đoàn kết lại, mong có thể gây áp lực cho Trần Cát để chống đối lại Cửu công chúa và Kim Phi.
Khi còn nhỏ, Trần Cát đã học với ba người thầy, hai người trong đó đánh giá cao cái gọi là “thuật cân bằng”, tín rằng đó là kỹ năng cốt lõi quan trọng nhất của các Hoàng đế để cai trị đất nước.
Bị thầy ảnh hưởng nên Trần Cát cũng luôn làm như thế,
Ông ta biết rõ Đại Khang tranh đấu, thậm chí cố ý để mặc phá chủ hòa, phái chủ chiến đấu đá nhau.
Một bên yếu thế, Trần Cát vẫn sẽ giúp đỡ để ngăn bên còn lại làm lớn chuyện
Thật ra ở một mức độ nào đó, Cứu công chúa và Kim Phi đại diện cho phái chủ chiến, lúc này họ chiếm ưu thế, nếu bình thường, phái chủ hòa nhận thua thì Trần Cát sẽ giúp đỡ họ.
Nhưng tình hình bây giờ đã khác trước.
Sức chiến đấu của các nhân viên hộ tống quá mạnh, thái độ của Kim Phi với đám quyền quý cũng cứng rắn.
Bây giờ hoàng cung gần như nằm trong tay nhân viên hộ tống, Trần Cát không phải kẻ ngốc, dĩ nhiên biết nên lựa chọn thế nào.
Huống gì Cửu công chúa và Kim Phí còn vẽ cho ông ta một cái bánh rất ngon
Vị vua phục hưng đất nước, ghi tên sách sử, có cái nào không phải là điều ông ta nằm mơ cũng muốn đâu.
Trước kia không làm được, bây giờ đã có Kim Phi, khiến ông ta nhìn thấy được hy vọng, tất nhiên sẽ ra sức ủng hộ Kim Phi và Cửu công chúa.
Nghe Kim Phi nói xong, ông ta bèn bảo Thái giám cho. Đại Lý Tự Khanh bước ra.
Đại Lý Tự Khanh sai người ôm một chồng tài liệu đi ra, bắt đầu đọc tội danh của đám quyền quý.
Quyền quý nào bị đọc tên đều mặt xám như tro, thầm nguyền rủa Kim Phi và Cửu công chúa, cũng nguyền rủa luôn cả Trần Cát.