Nội dung cáo thị của triều đình rất đơn giản, chỉ có một số nội dung chính.
Điều thứ nhất, bắt đầu từ năm nay, tất cả các khoản thuế trừ thuế nông nghiệp sẽ được bãi bỏ đối với toàn bộ nông dân Đại Khang. Thuế nông nghiệp cũng giảm bớt 50%, chỉ thu bằng 50% thuế năm ngoái.
Trừ triều đình ra, quan phủ các nơi không được phép lấy bất kỳ lý do gì để thu thêm thuế của nông dân nữa, một khi bị phát hiện, quan lại địa phương đó sẽ bị cách chức và truy cứu trách nhiệm.
Điều thứ hai, bắt đầu từ năm nay, tất cả các nơi đều không được phép lấy lý do tiêu diệt thổ phỉ để thu tiền của người dân, công việc tiêu diệt thổ phỉ sẽ do huyện úy các huyện thực hiện, nếu lại có thổ phỉ đòi "lương thực" từ người dân, người có chức vụ huyện úy ở địa phương và đội trưởng phủ binh trở lên sẽ bị cách chức và điều tra.
Điều thứ ba, khuyến khích người dân khai hoang, tất cả ruộng đất đã được khai hoang có thể báo cáo với quan phủ, sau đó ruộng đất sẽ thuộc quyền sở hữu của người khai hoang.
Điều thứ tư, ân xá cho cả thiên hạ, tội phạm các nơi, trừ những kẻ phạm những tội ác vô cùng như diệt môn, còn lại toàn bộ tội giảm xuống một bậc.
Thổ phỉ và người dân lưu lạc chưa từng phạm tội giết người thì có thể đến quan phủ nhận lại thẻ ngà, trở về nhà làm ruộng.
Nội dung cáo thị của triều đình mặc dù không nhiều, nhưng mỗi điều đều có quan hệ mật thiết với người dân, mỗi điều là một tin tốt có lợi cho dân.
Cáo thị này vừa ra, toàn bộ Đại Khang lập tức trở nên náo nhiệt.
"Giảm thuế, thật sự giảm thuế rồi! Lại còn giảm nhiều như thế cùng một lúc!"
"Giảm thuế, thật sự giảm thuế rồi! Lại còn giảm nhiều như thế cùng một lúc!"
"Đúng vậy, trừ thuế nông nghiệp, những thứ thuế linh tinh khác đã bị cấm hết rồi, thuế nông nghiệp cũng chỉ phải đóng bằng một nửa lúc trước, thật tốt quá!"
"Không chỉ cấm mấy thuế linh tinh, còn cấm cả thuế diệt trừ thổ phỉI"
"Bỏ thuế diệt trừ thổ phỉ, lỡ như thổ phỉ tới thì phải làm sao?"
"Vừa rồi ngươi không nghe thấy sao, cáo thị của Hoàng thượng đã nói rồi, sau này nếu chỗ nào có thổ phỉ tìm tới người dân chúng ta thu lương thực thì huyện úy ở địa phương sẽ bị cách chức và điều tra!"
"Chỉ đóng một nửa thuế nông nghiệp, không cần đóng thuế diệt trừ thổ phỉ và lương thực nữa, cuộc sống cuối cùng cũng có triển vọng rồi!"
"Hoàng thượng anh minhl"
"Trưởng làng, ông tổ chức để tất cả mọi người cùng nhau đến kinh thành lạy tạ Hoàng thượng đi!"
"Không chỉ lạy tạ Hoàng thượng đâu, còn phải lạy tạ ngài quốc sư và Cửu công chúa nữa! Ta nghe người ta nói, đợt giảm thuế này, cũng nhờ vào ngài quốc sư và Cửu công chúa điện hạt"
"Đại Khang chúng ta có ngài quốc sư sao?"
"Vừa rồi ngươi nghe kiểu gì vậy, lời đầu tiên của cáo thị có nói rồi, để chúc mừng ngài quốc sư dẫn dắt tiêu cục Trấn Viễn đánh bại kẻ địch bên ngoài, Hoàng thượng mới ân xá cả thiên hạ, giảm thuế để dân chúng cùng ăn mừng."
"Tiêu cục Trấn Viễn? Dường như đã nghe ở đâu rồi?"
"Trí nhớ của ngươi đúng là hết nói nổi, tháng trước chúng †a đến kinh thành, tiên sinh kể chuyện có nói đó."
"À, ta nhớ ra rồi, tiêu cục Trấn Viễn thuộc quyền chỉ huy của Kim tiên sinh, nói như vậy, quốc sư chính là Kim tiên sinh rồi?"
"Trừ Kim tiên sinh ra, triều đình hiện tại còn ai có thể xứng đáng với danh hiệu quốc sư chứ?"
"Kim tiên sinh làm quốc sư, Đại Khang chúng ta không cần sợ lũ người Đông Man, Đảng Hạng, Thổ Phiên nữa rồi!"
"Đúng vậy, nghe nói cách đây không lâu ở bờ phía bắc Hoàng Hà, người Đông Man phái mấy chục nghìn ky binh tỉnh nhuệ, số lượng đông đến mức nhìn không nổi, kết quả quốc sư chỉ phái hơn hai nghìn nhân viên hộ tống, đã đánh bọn họ tè ra quần!"
"Đúng, ta cũng nghe nói, quốc sư đã dùng nhiều phép thần thông, hai nghìn nhân viên hộ tống đều biến thành thiên binh thiên tướng biết bay, còn biết phóng tia chớp và sấm sét, đánh người Đông Man đến mức không thấy đường về!"
“Có quốc sư rồi, sau này không cần cống nạp cho Đông Man, Thổ Phiên nữa, cuộc sống của người dân chúng ta cuối cùng cũng có triển vọng rồi! Chúng ta phải thật lòng cảm ơn quốc sư đại nhân!"
"Đúng vậy, nghe nói quốc sư và Cửu công chúa giảm thuế cho người dân chúng ta, bị rất nhiều quan lại cấp cao phản đối, cũng đắc tội với rất nhiều người, ngày nào cũng có người muốn ám sát quốc sư đại nhân và Cửu công chúa đó!"
"Bọn quyền quý kia thật đáng chết, bản thân không muốn giúp đỡ người dân thì thôi đi, còn không cho quốc sư làm!"
"Quyền quý trong cả triều đình, người thật sự luôn một lòng với người dân chúng ta, chỉ có quốc sư đại nhân!"