“Đó là bởi vì trận chiến này quan trọng đến mức chúng ta không thể để thua, và vì lý do an toàn, ta nghĩ tốt hơn là nên cử thêm người."
Cửu công chúa nói: “Hơn nữa, trong kinh thành nhất định có người có ý đồ khác, chúng ta có thể nhân cơ hội này cố ý tỏ ra yếu đuối, xem bọn hắn có ra tay hay không.”
“Người nói vậy cũng có lý.”
Kim Phi ngẫm nghĩ một lát rồi nói: "Được rồi, Lương ca sẽ dẫn ba trăm người xuất phát trước. Sau đó, Đại Tráng dẫn năm trăm người về thái ấp. Với bên ngoài chúng ta sẽ nói Đại Tráng đi giao ba trăm người, một ngàn con ngựa chiến để trang bị cho đội cận vệ của nàng."
"Phương pháp này rất hay, thái ấp của ta ở giữa kinh đô và huyện Chân Dương, Đại Tráng dẫn năm trăm người đến huyện Vũ Dương, có thể tấn công, rút lui lẫn phòng thủ."
Cửu công chúa gật đầu nói: “Trong trường hợp chiến trường Chân Dương xảy ra chuyện ngoài ý muốn, Đại Tráng có thể lập tức dẫn năm trăm người đến tiếp viện cho Lương ca. Nếu kinh thành có biến động,anh ta có thể nhanh chóng trở về hỗ trợ kinh thành.”
"Nhưng nếu có người tiếp tục tạo phản thì sao? Nhân lực ở kinh thành có thể không đủ."
Trương Lương lo lắng hỏi.
"Không sao, tiên sinh đã bố trí nỏ hạng nặng trên tường thanh và dự trữ lựu đạn cầm tay ở trong kinh, canh phòng của tường thành như thế cũng đủ để trấn thủ kinh thành rồi."
Cửu công chúa nói: "Chỉ cần kinh thành không mất, phụ hoàng vẫn còn đó, bọn họ làm ầm ï cũng không sao, vừa hay nhân cơ hội xem ai có ý đồ xấu là được!"
"Vâng!"
Trương Lương thấy Kim Phi và Cửu công chúa đã có quyết định rồi nên không thuyết phục nữa, mà nói: "Tiên sinh, có chuyện này ta muốn bàn bạc với ngài."
"Huynh nói đi."
"Lần trấn áp nhà họ Tào này, ta muốn giao cho Đại Tráng cùng Hầu Tử phụ trách."
Trương Lương nói: "Ngay khi quân Trấn Viễn đến, ta sẽ dẫn người lên phía bắc tấn công thành Du Quan, ta muốn huấn luyện hai người bọn họ."
Kim Phi suy nghĩ một lát, gật đầu đáp: "Được."
Khi địa bàn ngày càng lớn hơn, nhân lực dưới quyền của y ngày càng trở nên thiếu hụt.
Rất dễ dàng tìm được những nhân viên hộ tống bình thường, với địa vị và sức ảnh hưởng hiện tại của y, y có thể dễ dàng tuyển dụng người trên khắp Đại Khang.
Với quyền lợi và đãi ngộ của nhân viên hộ tống, không cần lo lắng không tuyển được người.
Ngàn quân dễ kiếm, một tướng khó tìm, việc tìm được người chỉ huy phù hợp là một thách thức.
Nếu chỉ xem xét khả năng chỉ huy, có rất nhiều nhân tài ở Đại Khang có thể so sánh với Trương Lương, và một số thậm chí có thể lợi hại hơn cả Trương Lương.
Nhưng liệu họ có thể tin cậy được hay không lại là một vấn đề khác.
Không phải Kim Phi nhỏ mọn mà là người nắm quân quyền là người có quyền lên tiếng.
Trương Lương lớn lên cùng Kim Phi, Kim Phi có thể tin tưởng anh ta 100%, y cũng có thể yên tâm giao đội ngũ nhân viên hộ tống cho anh ta.
Việc chiêu mộ người mới, trong trường hợp lỡ như hắn ta dẫn đầu đoàn nhân viên hộ tống nổi loạn sẽ là một vấn đề lớn.
Đây cũng là lý do tại sao Kim Phi và Trương Lương gần đây đã lên kế hoạch bắt đầu đào tạo quân Trấn Viễn.
Không thể bỏ tất cả trứng vào một giỏ, họ phải đề phòng những sự cố như vậy phát sinh.
Trong cuộc Bắc phạt lần này, Kim Phi đã sẵn sàng để Trương Lương dẫn ba mươi phần trăm đoàn nhân viên hộ tống và bảy mươi phần trăm quân Trấn Viễn, điều này có thể coi là cho quân Trấn Viễn một cơ hội luyện tập.
Quân Trấn Viễn chủ yếu bao gồm những người tị nạn đến từ các doanh trại tù binh, có thể nói họ tuyệt đối trung thành với Kim Phi.
Thế là đủ rồi, về khả năng của họ, theo quan điểm của Kim Phi, điều đó không quan trọng lắm.
Y có vũ khí tiên tiến trước thời đại, chỉ cần người chỉ huy không ngu ngốc đến mức vô phương cứu chữa, muốn đánh bại được họ cũng rất khó.
Ngoài việc phát triển quân Trấn Viễn, Kim Phi cũng đang chuẩn bị cải tổ tiêu cục Trấn Viễn.
Quy mô hiện tại của tiêu cục Trấn Viễn vẫn còn nhỏ, khi quy mô trở nên lớn hơn, Kim Phi dự định chia tiêu cục Trấn Viễn thành nhiều chỉ nhánh có quy mô không đồng đều theo phong cách quản lý của các công ty ở kiếp trước.
Mỗi nhánh sẽ cạnh tranh với nhau, có thể kiểm tra và cân bằng lẫn nhau.